Chu Đình Vũ dừng bút trong tay.
Lần đầu tiên, người mà từ trước giờ đều phân biệt rõ ràng công việc và sinh hoạt riêng luôn luôn bận rộn bây giờ đang thất thần.
Sáng sớm hôm nay là sáng sớm thứ hai sau khi cô về, là sáng sớm trải qua cùng Hàn Linh Hi. Cô còn nhớ rõ mùi dầu thơm lưu giữ trong mái tóc và nhiệt độ nóng bỏng trên làn da cô gái ấy. Cô và Hàn Linh Hi ôm nhau ngủ, cùng chung mộng đẹp quấn quanh buổi tối.
Không nhớ rõ độ ấm trong lòng biến mất từ lúc nào, Chu Đình Vũ bị đánh thức bởi ánh nắng mặt trời, trời ngoài cửa sổ sáng bừng, ánh nắng chen lấn chui qua rèm cửa sổ đã được kéo ra, nhuộm đôi con ngươi đen nhánh của cô thành màu hổ phách. Chu Đình Vũ mở mắt trong ánh mặt trời rực rỡ, mà cô gái mở cửa sổ đang đứng đưa lưng về phía cô, tóc dài xõa vai, hai chân thon dài thẳng tắp.
Xoay người lại thấy Chu Đình Vũ mở mắt trên giường, Hàn Linh Hi kéo khóe miệng lên nở một nụ cười nhạt, cô từ từ đi về hướng Chu Đình Vũ, bước chân mềm mại không nghe thấy tiếng động. Ánh mặt trời đánh lên người cô, phác họa ra một đường viền màu vàng, Chu Đình Vũ cũng cười, vươn tay về phía cô.
Ngồi xuống bên giường, để tầm nhìn ngang bằng với đối phương, Hàn Linh Hi nắm chặt bàn tay đang mở của cô, giọng nói thanh thúy, êm tai tựa như tiếng chuông gió.
Cô nhấc tấm chăn bị tuột xuống đắp lên vai Chu Đình Vũ, nói với Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1421961/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.