"Linh Hi, Linh Hi?" 
Khi đang ngủ mông lung, Hàn Linh Hi cảm giác trên vai có một cái tay đang xô đẩy, khó chịu nâng mí mắt. 
"Linh Hi, thức dậy đi, nhanh dậy ăn sáng." 
Nghe tiếng nói cũng biết là Chu Đình Vũ, mấy hôm nay cô đều đúng giờ đến gọi mình dậy mỗi ngày, nói cái gì mà tập thói quen làm việc nghỉ ngơi tốt mới có thể giúp tứ chi mau lành, nhưng mà mộng đẹp của Hàn Linh Hi đang ngọt, vốn không muốn, tốt nhất là không ai quấy rối đến khi nào ngủ đủ tự nhiên tỉnh, đó mới là cuộc sống cô nên có. 
Lật người đắp chăn lên mặt, Hàn Linh Hi muốn chặn tiếng nói phiền não của người kia, nhưng mà tất nhiên Chu Đình Vũ không hề từ bỏ, giật lại tấm chăn cô vừa đắp lên, lại đắp lên, lại giật lại. 
"Cậu đứng lên cho mình, nhanh." 
Chu Đình Vũ đứng bên giường tiếp tục la Hàn Linh Hi, rõ ràng tối hôm qua leo lên giường ngủ lúc chín giờ rưỡi, tại sao còn chưa ngủ đủ? Cô gái này cũng thật là, cả ngày ăn uống linh tinh, bữa sáng là bữa quan trọng nhất không biết sao, cứ như thế mãi, thời gian lâu dài nhất định ủ ra bệnh bao tử mất. 
Nếu như không trông coi cô, chắc chắn cô lại ăn đại gì đó qua loa rồi, không được, nhất định phải để Hàn Linh Hi tập thành thói quen ăn uống tốt. 
"Cho tôi năm phút nữa, không, mười phút... tôi ngủ đủ rồi sẽ dậy... Ừ, ngủ đủ sẽ dậy..." 
"Không được, đứng lên cho mình!" 
Chu Đình Vũ thấy người trên giường vẫn cứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1421923/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.