"Đến đây đến đây, em gái Linh Hi, nếm thử cá anh làm xem."
Người đàn ông trước mặt buộc tạp dề đeo găng tay, cẩn thận đặt bát lên bàn. Anh nhiệt tình bảo Hàn Linh Hi mau động đũa, mồ hôi trên trán lấp lánh dưới ánh đèn.
Hứa Hân rút khăn giấy ra cười ha ha giúp anh lau mồ hôi, "Nhìn anh xem, làm đồ ăn mà y như ra chiến trường, mau ngồi xuống ăn cơm đi."
"Đừng gấp đừng gấp, vẫn còn món canh trong nồi nữa, anh phải trông chừng, các em ăn trước đi."
"Này, này, lão Quách!"
Gọi hai lần không trả lời, Hứa Hân bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Hàn Linh Hi: "Em xem, anh ấy là người như vậy đấy, cứng đầu, nghe nói em sẽ sang đây, nhất định phải đích thân xuống bếp làm cơm, thật phiền phức, Linh Hi này, chờ lâu vậy có đói bụng không, chúng ta ăn trước đi."
"Em không sao đâu, chỉ là làm khổ anh Quách rồi." Hàn Linh Hi cười tủm tỉm nhìn Hứa Hân, "Đợi anh ấy thêm chút nữa, bây giờ em cũng không đói."
Vì sự chú ý của Hứa Hân đã chuyển lên người con gái nên chị không thể nói chuyện với Hàn Linh Hi. Hàn Linh Hi đến làm khách, lấy lòng là việc tốt, tặng một bộ búp bê Barbie, làm con gái vui vẻ không thôi. Chị đẩy nhẹ hai món ăn, thấy đồ ăn vẫn chưa lên đủ, lại chạy đến thay quần áo búp bê cho cô bé.
Chị cúi người xuống nói chuyện với con gái, dỗ dành một lúc, cô bé mới đồng ý ăn cơm trước, lưu luyến nắm tay mẹ quay lại bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1421909/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.