"A a a, mừng Đình Vũ về nhà!"
"Đình Vũ, đã lâu không gặp rồi!"
"Đình Vũ sinh nhật vui vẻ!"
Tiếng chúc mừng tràn ngập trong lỗ tai Hàn Linh Hi, còn chưa kịp tìm hiểu xem xảy ra chuyện gì, cô đã bị người ta lấn sang một bên cửa.
Chu Đình Vũ bị bao quanh bởi hoa và tiếng vỗ tay của mọi người, đâu còn nhìn thấy mặt.
Hàn Linh Hi tức đến nổ phổi, kéo ruy băng trên mặt xuống, quan sát xung quanh có hơi kinh sợ, cho dù nhà Chu Đình Vũ lầu trong lầu có rộng rãi đến đâu cũng không phải biệt thự hai tầng, còn khoa trương biến căn nhà thành sinh nhật Khổng Tử vậy sao?
"Chị Linh Hi!"
Đỗ Nhất Nhu ngồi bên cửa sổ uống nước trái cây thấy Hàn Linh Hi, vui mừng chạy tới khoác cánh tay cô, "Chị về rồi!"
"Linh Hi! Cuối cùng em cũng về rồi, anh bị các chú các dì nói đến sắp khócrồi!" Đỗ Dật giống như gặp cứu tinh, cùng em gái mình vọt tới khoác cánh tay cô, "Cực khổ rồi cực khổ rồi, trên đường kẹt xe lắm nhỉ."
Tuy rằng không phải nhân vật chính trong cảnh tụ họp này, nhưng mình đón nhân vật chính về, không có công lao cũng có khổ lao vậy?
Hàn Linh Hi vốn đang đắm chìm trong bi thương bị người thân coi thường, thấy hai anh em này hăng hái như vậy, tim bay lên một hồi ấm áp, nhưng hồi cảm động này còn chưa chảy vào trái tim, chợt nghe Đỗ Dật và Đỗ Nhất Nhu trăm miệng một lời hỏi: "(Chị) Đình Vũ đâu?"
Sắc mặt của cô lạnh xuống ngay lập tức, bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1421903/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.