Nhánh hồng thứ một trăm linh một
Ôm, hôn, bế bổng
⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙
Khi Kỷ Tòng Kiêu khoan khoái ra khỏi văn phòng, cậu nhìn thấy Thịnh Hoài đang nói chuyện phiếm với một người đàn ông trông rất tuấn tú, thoạt nhìn tâm trạng anh rất tốt. Cậu vừa mới giải quyết được mối tai họa lớn trong lòng nên bây giờ nhìn cũng không có gì thấy bất ổn. Huống chi, giây tiếp theo cậu đã nhận ra ngay người đàn ông còn lại ở công viên ngày hôm đó, là chồng của Thích Thời.
Quả nhiên, cậu còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đã thấy Thích Thời đi bên cạnh bước nhanh tới. Đến cả chào hỏi Thịnh Hoài y cũng không để ý, áp luôn một tay lên trán người kia, vẻ bình thản ung dung ban nãy biến mất, chỉ thấy y cau mày căng thẳng.
"Ai bảo anh ra ngoài? Còn chưa hạ sốt đã chạy ra ngoài hứng gió, chê cơ thể mình khỏe quá rồi đúng không?"
Kỷ Tòng Kiêu nhìn trời, cùng Thịnh Hoài chào tạm biệt hai người.
Khi rời khỏi phòng tiếp khách, theo bản năng cậu quay đầu lại, nhìn thấy Thích Thời kéo cổ áo của chồng, ngay sau đó vang lên tiếng cãi cọ ầm ĩ.
"Này em đừng kéo, trước mặt mọi người đừng kéo áo anh... Má nó em đừng nhúc nhích! Anh mặc áo giữ nhiệt thật rồi mà!"
Kỷ Tòng Kiêu yên lặng đeo khẩu trang lên, che đi khóe miệng đang giật giật, quay đầu nhìn sang phía Thịnh Hoài.
"Sao thế?" Thịnh Hoài chuẩn xác đón được ánh mắt cậu, nhướng mày hỏi. Biểu cảm của anh rất thoải mái, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang-o-ben-nhau/3370188/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.