Khi Kỷ Tòng Kiêu tỉnh lại, sắc trời vẫn còn tối, cậu nhìn không gian tối tăm trong lều, nhất thời chưa nhận ra mình đang ở đâu.
Bên cạnh có động tĩnh khẽ khàng, hô hấp nhè nhẹ chợt vang lên bên tai, hương tuyết tùng thân thuộc vấn vương nơi chóp mũi. Bỗng dưng cậu ngẩn ra, quay sang nơi phát ra âm thanh, vô tình khiến sợi tóc rối bời, giữa tiếng thở ổn định và dịu lâu, có hơi thở ấm áp phả nhẹ vào gò má cậu.
Gần trong gang tấc.
Kỷ Tòng Kiêu cứng đờ.
Không phải lần đầu tiên cậu và Thịnh Hoài chung giường chung gối, thế nhưng lần trước cậu đã gắng gượng cả đêm không ngủ, dùng điện thoại và tin tức để dịch chuyển tầm mắt và sự chú ý. Còn bây giờ thì...
Cậu vươn tay mò mẫm xung quanh, không tìm thấy điện thoại đâu.
Kỷ Tòng Kiêu chỉ có thể cẩn thận lùi ra phía sau mà không dám thở mạnh, cuộn người chui vào túi ngủ, nỗ lực ngủ tiếp để tháo gỡ tình huống này.
Nhưng đôi mắt hết nhắm vào lại mở to ra, cậu nhìn khoảng hư không đen kịt, lặng thinh.
Không ngủ nổi...
Cậu thử đếm cừu rồi đếm bánh sủi cảo hòng phân tán sự chú ý, tiện thể thúc giục bản thân ngủ thêm. Thế nhưng dần dần... âm thanh cứ từng chút từng chút một nhỏ đi, cuối cùng biến mất ở cổ họng.
Cậu mở mắt ra, nhìn xung quanh tối om, chỉ cảm thấy trái tim gần như chung nhịp đập với nhịp thở kia, mạnh mẽ và vững vàng, yên bình và ổn định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang-o-ben-nhau/3343599/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.