Nhánh hồng thứ bốn mươi chín
"Tòng Kiêu, cậu xứng đáng được hạnh phúc."
⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙
Gương mặt phương Đông, phát âm tiếng Hán rành mạch, là một đồng bào.
Những đặc điểm đơn giản này đã giúp Thịnh Hoài dễ dàng bới ra được cái tên "Thích Thời" từ trí nhớ——Trước khi về nước, Allen đã từng đề cử cho anh một bác sĩ tâm lý rất xuất sắc ở thủ đô.
Không ngờ lại gặp được lúc này, hóa ra đối phương còn trẻ thế.
Trong lĩnh vực âm nhạc, Thịnh Hoài đã từng chứng kiến rất nhiều người trẻ có thiên tư xuất chúng, đương nhiên anh sẽ không vì bác sĩ Thích này còn trẻ mà không tín nhiệm y. Chưa kể, anh tin tưởng Allen, là một trong những bác sĩ tâm lý hàng đầu ở Mỹ, có thể lọt vào mắt hắn thì tuyệt đối không phải một người xoàng xĩnh.
"Bác sĩ Thích." Anh lên tiếng chào hỏi, quan sát đối phương điều chỉnh tư thế ngồi.
Dựa lên lưng ghế, khuỷu tay chống lên tay vịn, mười ngón tay đan nhau, đó là tư thái thành thạo điêu luyện.
"Tình hình cơ bản thì Allen đã nói cho tôi biết. Có một vấn đề tôi muốn hỏi anh Thịnh trước, trước đây đã từng xảy ra tình huống tương tự chưa?"
Giảm bớt sự khách sáo và làm nền, Thích Thời đi thẳng vào vấn đề.
Mặc dù Thịnh Hoài ngạc nhiên trước sự thẳng thắn của y, nhưng anh cũng biết mỗi bác sĩ tâm lý đều có phong cách làm việc riêng của bản thân, cho nên anh không nghĩ ngợi nhiều mà phối hợp ngay.
"Chưa." Anh ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang-o-ben-nhau/3332169/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.