Nhánh hồng thứ bốn mươi hai
"Cậu có tin tôi mách Thịnh Hoài chuyện cậu yêu thầm cậu ta luôn và ngay không?"
⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙•̩̩͙˚⁺‧͙
Kỷ Tòng Kiêu đứng tại chỗ nhìn Thịnh Hoài rời đi, một lúc lâu sau, cậu mới cụp mắt xuống, xoay người đi về.
Khi trở về khách sạn, đúng lúc gặp Hàn Lược vừa ra khỏi phòng, nhìn thấy cậu, hắn thuận miệng dặn dò, "Thời tiết nóng quá, cảnh quay chiều đổi sang quay tối, việc điều chỉnh lịch quay giao cho trợ lý của cậu."
Kỷ Tòng Kiêu đáp lại.
Hàn Lược gật đầu, đi lướt qua cậu về phía trước vài bước thì chợt dừng lại, kế tiếp lại từng bước từng bước lùi về. Hắn ngửa ra sau nhìn chằm chằm vào mặt cậu một lát, sau đó khẽ tặc lưỡi, "Còn không phải chỉ tạm thời tách nhau ra một thời gian thôi sao? Sao cứ trưng cái mặt người chết ra vậy hả? Sau này nhỡ yêu xa thì cậu định sống thế nào?"
"Anh nói gì thế?" Kỷ Tòng Kiêu cau mày, không hề nhận ra giọng điệu của mình bây giờ y chang Thịnh Hoài khi phản bác Hà Xa lúc trước.
Hàn Lược và Thịnh Hoài kết bạn ngần ấy năm, đương nhiên hắn có thể đoán ra được. Hắn nhìn cậu bằng ánh mắt tế nhị, "Còn phủ nhận nữa cơ, phủ nhận cũng vô dụng. Tôi thấy cả rồi."
"Anh thấy gì cơ...?" Kỷ Tòng Kiêu ngừng lại, mở cửa phòng ra rồi kéo hắn vào phòng. Hành lang khách sạn không phải nơi tốt để trò chuyện, có khi vừa nói đôi câu đã bị người ta nghe thấy rồi.
Hàn Lược dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang-o-ben-nhau/3332162/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.