Sau khi xong xuôi công việc ở Vu thị, Hắc Ly không lựa chọn trở về nhà ngay. Bởi vì cô vẫn còn một cuộc hẹn cá nhân khác.
Bây giờ đã là tám giờ tối. Ngoài trời đang lất phất mưa. Một chiếc Cadillac Escalade đen chậm rãi dừng lại trước cửa quán café.
Khi Hắc Ly mở cửa xe, Bạch Trạch đã cầm ô đứng chờ sẵn. Vòm ô đủ rộng để che cho cô không bị ướt. Nhưng trên dung nhan diễm lệ vẫn có thể cảm nhận được cảm giác ướt át bất chợt.
Nữ nhân bất giác vươn tay chạm lên mặt mình.
Là mưa sao?
Trời mưa tựa như gột rửa hết những bụi bẩn trong không khí. Hắc Ly chậm rãi hít một hơi sâu, lập tức cảm nhận được không khí dịu mát. Trong lòng cũng bất giác dễ chịu hơn hẳn sau một ngày dài làm việc mệt mỏi.
Bạch Trạch che ô cho Hắc Ly đi tới trước thềm của quán café. Lúc này cô mới quay đầu nhìn anh ấy: “Anh cứ về trước đi. Bao giờ xong thì tôi sẽ gọi.”
Bạch Trạch có vẻ hơi lưỡng lự với lời đề nghị của Hắc Ly. Nhiệm vụ của anh ấy vốn dĩ là bảo vệ phu nhân. Bây giờ cô lại bảo anh ấy rời đi…
Hắc Ly cũng đoán ra suy nghĩ của anh ấy. Cô khẽ mỉm cười, dịu dàng chấn an: “Không sao đâu, người mà tôi hẹn gặp là người quen của tôi.”
Bạch Trạch vẫn còn đang tần ngần đắn đo. Tầm mắt anh ấy nhìn vào bên trong quán café đánh giá một lượt.
Đông người thế này, hẳn là sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-tim-lai-tinh-yeu/2790176/chuong-95.html