Lại một ngày dài trôi qua. Khi người đàn ông kéo rèm cửa ra, ngoài trời tuyết đã rơi đầy. Nghỉ ngơi cả một ngày, tâm tình cũng trở nên tốt hơn. Trình Đế Uy cầm điện thoại kiểm tra một lượt, không có thông báo gì. Chỉ là hắn vẫn chưa vội tắt đi ngay mà lại soạn một tin nhắn.
[Ly Ly, dù em có giận không muốn gặp anh đi chăng nữa. Ít nhất hãy cho anh cơ hội giải thích, được không?]
Trình Đế Uy nhìn màn hình điện thoại, khẽ mím môi. Dường như hắn đang do dự. Thế nhưng chỉ chưa đầy nửa phút sau liền quyết định nhấn nút gửi đi. Cảm thấy chưa đủ, hắn tiếp tục gửi thêm một tin nữa.
[Yên tâm. Sẽ không mất quá nhiều thời gian của em đâu.]
Người đàn ông nhắn xong, sau đó thở dài đặt điện thoại xuống bàn. Tuy nhiên khi hắn vừa quay lưng…
“Tinh! Tinh!”
Âm báo tin nhắn bất ngờ vang lên. Trình Đế Uy đi chưa nổi hai bước nghe được liền quay lại chộp vội lấy điện thoại. Hắn không nghĩ Hắc Ly sẽ trả lời nhanh đến thế. Trong lòng bỗng nổi lên cảm giác hồi hộp cùng căng thẳng, hắn cẩn thận mở điện thoại.
[Bây giờ em đang nằm viện chẳng thể đi đâu. Anh muốn tới lúc nào cũng được.]
[…]
Mặc dù Hắc Ly nói Trình Đế Uy có thể tới bất cứ lúc nào nhưng bản thân hắn chỉ muốn giải quyết xong vụ này càng nhanh càng tốt. Thế là người đàn ông nào đó sau khi ăn sáng xong liền chuẩn bị một chút hoành thánh cho bạn gái rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-tim-lai-tinh-yeu/2790111/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.