Tối hôm ấy, Mike mang theo cô con gái Amy bảy tuổi sang nhà Lâm Nhã An làm khách.
Amy là một cô bé khá dễ thương và hoạt ngôn, theo như cảm nhận của Vu Kính Trung. Cô bé được di truyền khá nhiều đặc điểm trên gương mặt từ người bố điển trai. Cho nên Vu Kính Trung chỉ mới thoáng liếc qua cũng đủ để nhận ra đây là con của Mike mà không cần giới thiệu.
Trong lúc Mike và Lâm Nhã An tất bật nấu nướng, chuẩn bị cho bữa tối ở dưới bếp thì Vu Kính Trung và Amy lại đang chơi ghép hình rất vui vẻ trên phòng khách.
Dù sao với khả năng bếp núc của mình, Vu Kính Trung biết bản thân chỉ làm vướng tay vướng chân. Do đó, ông chọn việc ngồi chơi với Amy, cũng là để cô bé đỡ phải thơ thẩn một mình.
"Bác Waldo ơi, bác có thể lấy giúp cháu mảnh ghép kia được không?" Amy chỉ về phía chỗ chân ghế sofa, nơi có một miếng ghép. Cô bé ngước nhìn Vu Kính Trung, ngọt ngào hỏi.
"Của cháu đây, Amy yêu quý!" Vu Kính Trung nhặt miếng ghép đưa tới chỗ cô bé. Amy chìa tay nhỏ cầm lấy, không quên nói lời cảm ơn rồi đặt miếng ghép vào khoảng trống cuối cùng trên bức tranh.
"Hoàn thành!" Amy thích thú reo lên.
Trẻ con chính là như vậy. Khi làm một việc gì đó mà chúng cho là kì công và thu được kết quả mĩ mãn, tất nhiên chúng sẽ cảm thấy vui vẻ và hào hứng.
"Amy giỏi lắm!" Vu Kính Trung vuốt tóc cô bé, gật đầu tán thưởng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-noi-loan-va-sa-doa/2953694/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.