"Hửm? Sắp tới là sinh nhật của bà nội em?" Trình Đế Uy dựa lưng vào đầu giường. Hắn nhả một ngụm khói thuốc. Đôi mắt lơ đãng liếc về phía cô gái đang ngồi lau tóc trước bàn trang điểm.
Hắc Ly đặt chiếc khăn bông lên mặt bàn, rồi dùng lược chải thẳng mái tóc hơi rối. Cô nhỏ giọng đáp: "Vâng. Sinh nhật bà nội, cũng đồng thời tròn một năm ba mẹ em li hôn."
Lời nói có chút mỉa mai giễu cợt.
Đẩy ghế đứng dậy, Hắc Ly đi tới bên giường. Cô ngồi lên đùi Trình Đế Uy. Hai tay vòng qua cổ hắn, giọng điệu nũng nịu: "Trong danh sách khách mời em xem qua hôm trước có cả Trình gia. Anh yêu, anh định tới dự không?"
"Tới dự làm gì?" Trình Đế Uy nhướn mày. Hắn dùng lực bóp nhẹ eo cô: "Tới xem em cùng Hoắc Dật Minh ân ái à?"
"Hể, anh yêu đang ghen đấy ư?" Hắc Ly đột nhiên nổi lên tâm tư trêu ghẹo người đàn ông này.
Trình Đế Uy nhếch môi lạnh nhạt. Hắn vỗ lên mông cô một cái: "Suốt ngày nói linh tinh."
...
Rốt cuộc, sinh nhật lão phu nhân cũng đã đến. Giống với những năm trước, tiệc sinh nhật sẽ được tổ chức ngay tại Vu gia như thường lệ.
Bởi vì lão phu nhân Triệu Bích Lệ ưa thích náo nhiệt, cho nên khách mời không chỉ có người nhà họ Vu. Mà còn rất nhiều thành viên của các đại gia tộc, những tỉ phú thuộc giới siêu giàu, các nghệ sĩ trong làng giải trí,...
Vu gia vốn là một gia tộc lớn. Ai nhận được thiệp mời mà không đi cơ chứ, phải biết đây là cơ hội cực tốt để lôi kéo mối quan hệ.
Tiệc mừng được tổ chức vào tầm chiều tối. Bây giờ đã bảy giờ. Từng chiếc xe hơi sang trọng và đắt đỏ chầm chậm tiến vào Vu trạch.
Vu Kính Trung và Thẩm Chi Lăng luôn túc trực để đón khách. Vừa vặn ngay lúc này đụng trúng người của Trình gia.
Trình gia dẫn đầu là Trình Chấn Nam nắm tay Thanh Nhã phu nhân. Theo sau có Trình Trạch Dương, Trình Liên Hi và Trình Nhu Nhi. Và cuối cùng, người tưởng như không xuất hiện cũng có mặt, Trình Đế Uy.
Thấy tình cảnh này, chẳng ít quan khách phải ngoái đầu lại nhìn. Bọn họ muốn biết đôi bên sẽ phản ứng ra sao.
Nhưng ngoài dự đoán, cả hai bên chỉ đơn giản là bắt tay chào hỏi nhau theo lễ nghi cơ bản.
"Vu phu nhân, chào chị!" Thanh Nhã phu nhân hơi nghiêng đầu trước Thẩm Chi Lăng.
"Vâng. Xin chào!" Thẩm Chi Lăng cũng tỏ ra nhã nhặn đáp lại.
Tuy nhiên, có vẻ như bà ta sống lỗi quá, cho nên không lúc nào được yên thân.
"Trình phu nhân à, cháu nghĩ bác gọi sai rồi." Một giọng nữ mang theo thái độ giễu cợt bất ngờ vang lên từ trên cầu thang.
Giọng nói khiến nhiều người chú ý, phải ngước mắt để nhìn.
Hắc Ly đỡ lão phu nhân Triệu Bích Lệ bước xuống. Hôm nay cô mặc một chiếc sườn xám cách tân màu trắng đơn giản. Trên nền thêu hoạ tiết là những bông hoa mẫu đơn hồng phấn rực rỡ.
Mái tóc đen óng ả được kẹp lại bằng một chiếc kẹp hình hồ điệp. Gương mặt trang điểm kĩ lưỡng. Đôi môi tô son đỏ đậm cùng cặp lông mày lá liễu chính là điểm nhấn.
Năm xưa Lâm Nhã An từng được gọi bằng danh hiệu 'tiểu thư xinh đẹp nhất Hong Kong', đủ để thấy nhan sắc của bà chẳng phải dạng vừa. Mà nay, dung mạo ấy đã di truyền cho Hắc Ly tới tám, chín phần.
Khi Hắc Ly xuất hiện, có không ít ánh mắt đổ dồn về phía cô. Cô đi tới chỗ mấy người Trình gia. Đôi mắt lơ đãng liếc về phía người đàn ông đứng ở xa nhất rồi lại chuyển hướng về Thanh Nhã phu nhân. Đôi môi kiêu kì khẽ nhếch: "Dì Thẩm đây với ba cháu trên giấy tờ vẫn chưa phải vợ chồng. Sao có thể gọi là Vu phu nhân được chứ?"
Lời cô vừa thốt ra đã khiến cả Vu Kính Trung lẫn Thẩm Chi Lăng cảm thấy ngại ngùng và xấu hổ. Thanh Nhã phu nhân ngỡ ngàng hỏi: "Cô bé, cháu là..."
"Cháu tên Vu An Nhiên." Hắc Ly nhanh nhẹn đáp, còn không quên bổ sung: "Là con gái duy nhất của Vu tiên sinh đây và vợ cũ."
Trình Đế Uy nghe được câu này, bất giác bật cười thành tiếng. Hắn đến chịu thua với cô gái nhỏ. Tính cách của cô, nếu không đâm chọc ba mình và mẹ kế vài cái thì sẽ không yên đâu.
Cô nói Thẩm Chi Lăng chưa phải Vu phu nhân, ngầm ám chỉ bà ta chẳng có tư cách đứng đây giương oai. Cô lại nói cô là con gái của Vu Kính Trung và vợ cũ, ý muốn nhắc tới bê bối ngoại tình của ông suốt mười mấy năm.
Cái miệng nhỏ độc địa này...
"Nhiên Nhiên, ba con đang nói chuyện với khách khứa. Con đừng xen ngang, mau lại đây với nội." Triệu Bích Lệ dù sao cũng để ý mặt mũi của nhà họ Vu. Bà nhanh chóng ra hiệu cho cháu gái.
Hắc Ly nhún vai, vẻ mặt chẳng quan tâm. Tuy nhiên, cô vẫn làm theo. Kịch hay còn ở phía sau, không việc gì phải vội vàng.
Đợi khách khứa đến đủ, bữa tiệc bắt đầu cử hành. Rất nhiều người đều tiến tới chúc mừng lão phu nhân. Nhưng những lời chúc mừng ấy, mấy phần thật mấy phần giả, chỉ có bản thân họ mới biết được.
Trình Đế Uy đứng một mình trong góc nhâm nhi ly rượu. Trình Chấn Nam đã dẫn Trình Trạch Dương đi chào hỏi mấy vị đối tác của Trình thị. Thanh Nhã phu nhân cũng nói chuyện giao lưu với các vị phu nhân khác. Trong khi, hai cô em gái hắn thì đang chơi cùng bạn nó.
Lúc này, Hắc Ly khoác tay Lâm Nhã Điềm đi tới chỗ Trình Đế Uy. Cô để em họ mình rời khỏi, mở miệng dặn dò: "Đừng để Liên Hi nhìn về phía này." Còn bản thân thì đến bên rồi đứng cạnh hắn.
"Không sợ Hoắc Dật Minh thấy sao?" Trình Đế Uy vẻ mặt tỏ ra như không quen biết, hỏi nhỏ Hắc Ly.
Cô vén tóc, bình tĩnh trả lời: "Anh ấy đang bận."
Hoắc Dật Minh hôm nay cũng đến. Tuy nhiên, anh giống Trình Trạch Dương, bị Hoắc lão gia dẫn đi giới thiệu với các đại nhân vật trên thương trường. Làm gì có thời gian mà để ý đến cô chứ?
Trong đôi mắt Hắc Ly trở nên đầy ý cười. Cô nghiêng đầu, đột nhiên hỏi Trình Đế Uy một câu: "Anh yêu, muốn xem kịch hay không?"
Kịch hay?
Hắn còn chưa kịp hiểu ý cô là gì, thì đã thấy người quản gia của nhà họ Vu từ bên ngoài đi vào.
Thím Lan tới trước mặt Triệu Bích Lệ, cúi đầu nói: "Lão phu nhân, An phu nhân đã về rồi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]