Ta còn đang thắc mắc không biết thượng thần cho ai thì ngài ấy đưa tất cả chúng cho ta, thản nhiên ra yêu cầu: 
- Thử hết cho lão phu. 
Ta xem kĩ chỗ y phục ấy, ồ là xiêm y của nữ nhân đủ kiểu cách mà cái cũng đẹp nhưng đẹp thì có tác dụng gì, đối với sự “xinh đẹp dịu dàng” ta đã sớm chết tâm. Vậy nên ta cũng chẳng mặn mà đáp lại: 
- Tiểu tiên không thay đâu, mặc không hợp! 
Nói rồi ta thản nhiên vặt một quả nho bỏ vào miệng. 
Chẳng ngờ được thượng thần lại lôi ngay ra được lí do bắt ép ta. 
- Không có sự cho phép của bổn thượng thần mà ngươi dám tùy tiện lấy đồ của lão phu dùng, đáng phạt! 
Ta ngơ ngác nghe tội danh từ trên trời rơi xuống. Vì trong miệng còn mắc quả nho chưa kịp nuốt nên ta chỉ ú ớ chứ chưa kịp cãi mà cũng chẳng cần phải tranh cãi thượng thần đã đưa ngay ra đầy đủ chứng cứ. 
- Cả đĩa nho đầy ắp giờ vơi đi mất nửa. Vật vẫn còn trong miệng ngươi, ngươi còn gì chối cãi! Giờ bổn thần phạt ngươi thử hết đống đồ này cho ta! 
- … 
Lí lẽ rõ ràng. Tang chứng vật chứng rành rành ra đấy. Thượng thần cứ thế hùng hùng hổ hổ buộc tội ta. Chứng cứ bày ra ngay trước mặt mà lại toàn là những chuyện ta đã làm còn gì mà chối mới chả cãi. Thế là ta đành ngoan ngoãn thay y phục. 
Ta thay cái nào thì ngài ấy bình phẩm cái ấy. Những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3437938/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.