- Tin gì cơ?
Ta hỏi xong liền cho nốt miếng rong biển chỉ vàng vào miệng.
- Ngươi không biết ta là ai?
Điểu nhi đặt tách trà cái cạch xuống bàn, ánh mắt nhìn ta theo kiểu dò xét.
- Không biết.
Hắn đâu giới thiệu bản thân với ta làm sao ta biết được.
- Vậy y phục và đồ ăn ngươi lấy như nào?
Hắn nghi ngờ hỏi tiếp.
- Thì lấy không xin phép.
Ta có sao nói vậy.
Điểu nhi nhướng mày rồi lại cau mày, chén trà trên bàn cũng bị hắn vô tình làm sánh nước ra ngoài. Tích tắc sau đó liền đổi sang dáng vẻ bạch y công tử, còn bộ y phục màu xanh lam ta cất công lấy lại nằm gọn trong tay ta.
- Đem trả!
Điểu nhi nghiêm túc ra lệnh.
Ta nhìn bộ dạng sa sầm của hắn liền thấy lô hỏa thuần thanh cũng là cái tội. Thành thật chỉ tổ bị ức hiếp!
Ta hết nhìn điểu nhi rồi lại nhìn đồ trên tay sau đó đảo mắt một vòng liền quyết định.
- Không đi. Chỉ là một bộ y phục và tí đồ ăn thiếu cũng không ai truy xét đâu.
Ta đâu phải thị tỳ của điểu nhi kia, sao nó nói một ta lại không dám nói hai. Ta vừa từ thủy cung về, ngồi chưa ấm mông lại bắt đi thêm vòng nữa, chết mệt. Thêm nữa bây giờ ta cũng chẳng muốn về chỗ Huân thúc.
Ta nói đâu có sai, Huân thúc quần áo đầy nhà, bỏ vài bộ có là gì có khi ta còn đang giúp thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3437932/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.