Sau cú sốc từ sự ra đi của ba mình, Lâm Y Phàm đã trở lại với dáng vẻ thường ngày. Anh vẫn bao bọc mình bằng cái vẻ băng lãnh đối với mọi người xung quanh, chỉ khi ở bên cạnh Trần Hinh, anh mới bộc lộ sự dịu dàng hiếm thấy của mình.
Chỉ tiếc là, sự dịu dàng ôn nhu của anh hoàn toàn bị Trần Hinh ngốc kia cự tuyệt thẳng thừng. Lâm Y Phàm nhiều lúc khá đau đầu với cái tính ương bướng, cứng đầu của Trần Hinh. Nhưng biết làm gì khác đây?
Anh yêu Trần Hinh mà!
Vì thế mà mỗi ngày cứ phải chịu những lời nói đau lòng cứa vào tim, sau đó sẽ mặt dày đi đến quang minh chính đại mà chăm chăm sóc sóc cho người mình yêu.
Trần Hinh mấy ngày đầu đều rất khó chịu, bực bội, anh luôn liếc lạnh Lâm Y Phàm, cơ thể cũng đỡ hơn trước, có thể đi lại trong phòng, vì thế mà có lần Trần Hinh đã lôi Y Phàm ra bên ngoài rồi đóng sập cửa lại.
Lâm Y Phàm nhìn cánh cửa trước mặt với âm thanh dội vào tai mà cười khổ, cái mặt méo xẹo tiu nghỉu, lắc lắc đầu thở dài.
Đến khi An Mỹ vào đến bệnh viện, Y Phàm mới có cơ hội được len vào bên trong tiếp tục chăm sóc.
Trần Hinh cũng đôi lần khó hiểu, vì sao mà An Mỹ với An Giai Kỳ đối xử rất dịu dàng với Y Phàm, hai người bọn họ khá là thích anh nữa, cứ luôn đùn đẩy trách nhiệm chăm sóc Trần Hinh cho anh.
Mọi người cư xử quá kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-va-bang-bang/1993414/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.