Đêm hôm khuya khoắc, không kịp đi mời Vương bộ đầu, Tô Từ liền gọi mọingười tới, mỉm cười nói: “Thời điểm Mộ Dung công tử bị bắt đi, bởi vì là đêm khuya, các vị đều đang nghỉ ngơi, chỉ có Kì thúc ngươi là ngườicuối cùng nhìn thấy hắn.”
“Kì thúc, phòng của ngươi ở đối diện,đêm đó ngươi kể lại vụ án, “Ngươi đang ở bên cửa sổ thì nhìn thấy MộDung Thanh, vừa vặn là ở thời gian này, tưới nước cho hoa Hạc Lệnh.”
“Không sai.”
“Chúc Nhị đợi đến lúc Mộ Dung công tử tưới hoa xong, lặng lẽ trộm hoa đi, sau đó vào phòng của hắn. Theo như cách nói của hắn ta, Mộ Dung công tử đãbị bắt đi, hắn ta chỉ thấy được một tờ giấy.”
“Mộ Dung công tửthật là cao thủ trồng hoa Sơn Trà, Chúc Nhị nếu muốn tự lập môn hộ,đương nhiên không hi vọng hắn còn sống, vì vậy hắn ta nhanh chóng suytính, làm hỏng tờ giấy kẻ trộm để lại. Như vậy trẻ trộm không lấy đượctiền chuộc, dĩ nhiên là sẽ không giữ lại con tin. Hắn ta để một tờ giấykhác, có thể đẩy hết tội danh lên đầu kẻ trộm, coi như là một hòn đá ném trúng hai con chim.”
“Đáng tiếc Chúc Nhị bởi vì chữ viết mà bịlộ, cứ như vậy, chắc chắc hắn ta sẽ mang tội danh trộm hoa, có trămmiệng cũng không thể chối cãi được —— về phần đêm ôm đó Mộ Dung công tửcó phải là do hắn ta bắt đi hay không, còn chưa có chứng cớ xác thật,chỉ có thể nói hắn ta từng vào trong phòng, có hiềm nghi lớn nhất.”
“Mà ta không hiểu, Kì thúc ông tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hac-lenh/143902/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.