Ánh mặt trời cách rèm cửa sổ soi vào bên trong, rơi trên gương mặt đang ngủ say
"Ô ân..."
Bò dậy, giống như con mèo nhỏ lấy tay xoa đôi mắt còn mông lung,hơi thanh tỉnh nhìn bốn phía
Ân? Dường như có cái gì không đúng... Nơi này... Thật giống như...?
Di!!!!!
Sau khi thật sự thanh tỉnh mới phát giác
Nơi này không phải là phòng tân hôn của cậu trước đây không lâu cậu bị〝 gả 〞 đi sao
Lần này Phùng Kiến Vũ mới thật sự hoàn toàn thanh tỉnh...
Tôi tại sao lại ở chỗ này...??
Cúi đầu hướng bên cạnh nhìn một cái,
Bị người bên cạnh dọa sợ giật mình, nặng nề ngã xuống đất...
Người trên giường sau khi bị cậu đánh thức, một tay chống đầu nhìn Phùng Kiến Vũ ngã trên đất
"Anh, anh... anh... " Phùng Kiến Vũ chỉ hắn không nói ra lời kế tiếp
"Tôi như thế nào? " Vương Thanh nheo cặp mắt lại nhìn cậu
"Anh tại sao lại ở chỗ này!" Phùng Kiến Vũ rống to
"Nơi này nhà của tôi " Vương Thanh nheo cặp mắt lại
"Vậy quấy rầy... " Phùng Kiến Vũ nhanh chóng đứng dậy muốn đi
"Em muốn mặc như thế đi ra ngoài? " Vương Thanh hai tay vòng trước ngực dựa lưng vào đầu giường nhìn cậu
"Di? " Phùng Kiến Vũ nghi hoặc cúi đầu nhìn một cái
"A! ~~~~~~~~~~~~~~~ "
Vương Thanh lúc này buồn cười nhìn hành động của cậu
"Anh.. anh đem quần áo trả lại cho tôi!" Phùng Kiến Vũ hai tay nắm chặc gra trải giường không buông
"Bắt đầu từ bây giờ, cái đó chính là quần áo của em "
"Anh cũng ít nhất phải cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-gia/112866/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.