Chờ tới lúc sổ sách án kiện đều thẩm tra xử lý xong xuôi, màn đêm cũng đã buông xuống.
Tri huyện Bạch Cát Quang lẫn huyện úy Triệu Thanh đều có phần mệt mỏi, hai người cùng nhau ra ngoài thư giãn một lát, đứng ngoài công đường trò chuyện vài câu.
Mới nói hai câu, Bạch Cát Quang và Triệu Thanh đều chắp tay cáo từ rời đi.
Thấy Bạch Cát Quang bước đi giữa đám thuộc hạ rời khỏi công đường, dưới ánh trăng biến mất khỏi cửa nha môn, Triệu Thanh lúc này mới khoát tay áo, ý bảo Thái Ngọc Thành cùng nha dịch lẫn đám cung thủ đều có thể giải tán, chỉ để huynh đệ Đinh Tiểu Tứ và Đinh Tiểu Ngũ theo hắn.
Hành lang công đường rất nhanh liền chỉ còn có Triệu Thanh cùng Đinh huynh đệ.
Ánh sáng từ lồng đèn kéo dài thân ảnh cao gầy của Triệu Thanh, hắn lại tiến vào bên trong công đường trống vắng.
Đinh Tiểu Ngũ thấy đại nhân nhà mình chẳng hiểu sao lại đi vòng ra sau chỗ màn che, vừa muốn lên tiếng, lại bị ca ca Đinh Tiểu Tứ che kín miệng.
Phía sau màn che cũng trống rỗng, đương nhiên là không có ai cả.
Triệu Thanh dường như nghe được trong không khí thoang thoảng hương hoa lượn lờ, hắn men theo mùi hương tìm kiếm, rất nhanh liền thấy dưới tấm màn có một đóa hoa hải đường.
Hắn khom lưng nhặt bông hoa lên, rũ mắt yên lặng trong chốc lát, rồi nhấc chân bước ra.
Đinh Tiểu Tứ thấy Triệu Thanh cầm một đóa hoa hải đường trong tay, tươi cười nói: "Đại nhân, Tuệ Nhã cô nương lúc tới phòng trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-duong-xuan-ton-tue-nha/217358/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.