✿ Editor + Beta: Mel Nguyễn ✿
Tuệ Nhã mặt đỏ bừng, tựa như quả cà, trái tim cũng 'thình thịch' đập liên hồi, nàng rũ hàng mi xuống, lúng ta lúng túng nói: "Nô tỳ sau này sẽ luyện chữ thật tốt..." Vừa dứt lời nàng liền muốn đánh mình một phát, nghĩ tới vừa thấy nam thần liền nhũn ra, đúng là không có khí tiết.
Triệu Thanh chỉ nhìn Tuệ Nhã trong chốc lát, lại nhớ tới bản ghi trong tay, "À" một tiếng, không nói gì nữa. Hắn nghĩ khí sắc Tuệ Nhã dường như khá hơn, lúc bị ướt mưa thì sắc mặt nàng tái nhợt, giờ tuy ăn mặc y phục không phù hợp lắm, nhưng da thịt sáng bóng, rõ ràng không bị lạnh nữa.
Dù mưa chưa ngớt, nhưng đã bớt nặng hạt, Đinh Tiểu Tứ phụng mệnh cầm ô dẫn Tuệ Nhã rời đi.
Giày thêu trên chân Tuệ Nhã đã ướt đẫm, không do dự đạp lên vũng nước. Nóng bừng trên mặt đã sớm biến mất, trong lòng có chút mờ mịt, lại có chút xấu hổ.
Nàng âm thầm nhắc nhở bản thân: Sau khi chuyện này kết thúc, không nên dính dáng gì đến Triệu Thanh nữa.
Tuệ Nhã hạ quyết tâm xong, trong lòng vốn vì được đến gần nam thần mà nhảy nhót dần bình lặng xuống, nàng nắm chặt bọc y phục trong tay, tăng nhanh bước chân.
Huệ Minh là một người biết tính toán, đã sớm đem xe ngựa chờ ngoài cửa đông nha huyện, một là chờ Tuệ Nhã, hai là muốn cho mọi người thấy xe ngựa của gia chủ Chu Tuấn dừng ở ngoài cửa đông nha huyện, ai nhìn vào ắt hẳn sẽ có suy đoán gia chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-duong-xuan-ton-tue-nha/217355/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.