Tuệ Nhã vừa thấy Đinh Tiểu Tứ tới, liền yên lặng đứng lại.
Đinh Tiểu Tứ đang cùng Huệ Minh nói chuyện, giương mắt liền thấy Tuệ Nhã đứng trước cây mộc lan, nheo mắt cười: "Tuệ Nhã cô nương!"
Tuệ Nhã mỉm cười kêu một tiếng: "Tiểu Tứ ca ca".
Huệ Minh thấy hai người biết nhau, cười cười, cũng không nói nhiều, vào thẳng chuyện: "Tuệ Nhã, huyện úy đại nhân lệnh Tiểu Tứ ca ca tới mời ngươi tới nha huyện hỏi vài câu."
Tuệ Nhã thu lại nụ cười trên mặt, đáp ứng một tiếng, nói: "Đã biết."
Lại nhìn về phía Đinh Tiểu Tứ: "Tiểu Tứ ca ca, chờ ta hái hoa mộc lan xong đã, đại nương còn đang chờ đây!"
Tiểu Tứ tự nhiên đồng ý, đi lên trước ôm lấy Quý Ca, vừa chơi với Quý Ca vừa chờ Tuệ Nhã hái hoa mộc lan.
Huệ Minh mỗi ngày bị Chu Tuấn sai lui sai tới bận rộn cực kỳ, lúc này cũng vui vẻ nghỉ ngơi một lát, giúp Tuệ Nhã cầm giỏ hoa, trò chuyện vài câu.
Tuệ Nhã cũng không nói nhiều, thầm đếm số hoa cho đủ, tổng cộng cắt xuống sáu nhành hoa, lúc này mới thôi. Hôm nay ở nhà chính, ngoại trừ bốn người thiếp thất của Chu Tuấn ngồi cùng Vương thị còn có một vị muội muội của Vương thị, vừa vặn sáu người.
Thấy Tuệ Nhã ôm Quý Ca đi vào nguyệt môn, Huệ Minh nhân tiện nói: "Tiểu Tứ ca, chúng ta tới hoa viên chỗ bà mụ uống vài chén trà hạnh nhân đi!"
Đinh Tiểu Tứ nghe vậy kinh ngạc nói: "Nếu như Tuệ Nhã cô nương trở ra, không thấy chúng ta liệu có sốt ruột không?"
Huệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-duong-xuan-ton-tue-nha/217353/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.