🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiêu Nguyệt tự bạch

Ta đến tột cùng có yêu Tu Chân không, ta thường tự hỏi chính mình. Sự dịu dàng, tinh thuần của Tu Chân, tất cả đều làm ta mê muội. Ta rất thích cảm giác ấm áp ngọt ngào khi ở cùng một chỗ với hắn. Hắn tựa như trà hoa cúc nhẹ nhàng phảng phất, thấm dần vào tâm phế (phổi). Thế nhưng ta thường thường cảm thấy chán ghét, cũng có một chút lo lắng. Sự dịu dàng đó của Tu Chân có thể tồn tại vĩnh hằng? Trải qua chuyện lúc nhỏ khiến ta không thể tin được bất luận kẻ nào. Cùng Tu Chân ở cùng một chỗ càng hài lòng, ta lại càng sợ nỗi đau bị ruồng bỏ trong tương lai. Sở dĩ ta thường thường chủ động rời đi, là bởi vì ta sợ nhìn thấy nhãn thần phản bội của hắn. Kỳ thực ở sâu trong nội tâm của ta, ta luôn chờ đợi một loại thâm tình vĩnh viễn không thay đổi. Ta yên lặng tính toán những lần ta và hắn chia tay, lần đầu tiên là hai năm, lần thứ hai là đi tới chân núi thì vòng vo trở lại, lần thứ ba kịp bắt đầu cũng đã thất bại. Ta bỗng nhiên cảm thấy an tâm, bởi vì ta phát hiện vô luận ta có tùy hứng cỡ nào, Tu Chân đều yên lặng chờ ta, không rời đi, tình cảm sâu đậm vô cùng. Cảm ơn ngươi, Tu Chân, vì đã yêu ta nhất.

Quốc bảo

Tửu lâu, Vĩnh Thương quốc, một thanh niên lẩm bẩm:

“Quốc bảo của Chu Viêm quốc là ngọc lưu ly bảy màu, (đang nằm trên cổ ta); quốc bảo của Sâm quốc là cung thần bắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dung-nguyet-mao/142125/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Dung Nguyệt Mạo
Chương 11: Phiên ngoại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.