Khi ta tỉnh lại thì phát hiện Tu Chân đang ở bên giường nhìn ta, hai mắt đẫm nước mắt. Đại ca cùng Mạnh Vũ cũng ở đó, bọn họ đều lo lắng mà nhìn ta, lòng đầy áy náy:
“Làm sao vậy? Ta chẳng qua chỉ là bị làm đến hôn mê thôi, các ngươi cũng không cần phải nhìn ta như vậy.
Ta cố tình nói đùa để giảm bớt bầu không khí kì quái đó.Nghe ta nói, Tu Chân ngược lại khóc to. Mạnh Vũ hướng ta nói lời xin lỗi, dường như muốn khóc. Ta bị thái độ kì quái của bọn họ làm cho hồ đồ, không thể làm gì khác là nhìn về phía đại ca.
“Tiêu Nguyệt, chúng ta đều biết cả rồi.”
Đại ca sắc mặt trầm xuống, nói:
Kì thật “Nữ nhi túy” trong cơ thể ngươi vẫn còn chưa giải được mà là chuyển hóa thành một loại kịch độc khác. Lúc mà ngươi nằm dưới độc tố trong cơ thể sẽ trở nên dữ dội, nhẹ thì hôn mê, nặng thì có thể dẫn tới tử vong. Dù ngươi không làm thụ thì độc tố cũng sẽ chậm rãi ăn mòn lục phủ ngũ tạng của ngươi cho tới khi ngươi tử vong. Ba năm trước, có phải ngươi hướng thiên hạ thu thập ưu quỳnh hoa là vì giải loại độc này, ngươi vì sao không nói? Ngươi tưởng có thể lừa chúng ta cả đời hay sao?”
Oa oa ~~ Tu Chân ôm ta khóc nói:
“Tiêu Nguyệt ngươi không nên chết, không nên bỏ lại ta.”
Ta cũng quay qua ôm hắn, nói:
”Đứa ngốc, ta sẽ không chết nhanh như vậy. Ta đại khái có thể sống đến ba mươi tuổi. Trước khi chết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dung-nguyet-mao/142122/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.