Thạch Duyên Tiên không tái trả lời vấn đề của hắn, đại môn mở ra, người bên ngoài hô lớn ‘Thạch Duyên Tiên thiếu gia tới’. Mọi người đều nín thở ngưng thần, Thạch Duyên Tiên tuấn mỹ bước vào, mang theo bên người một vị thiếu niên công tử mảnh mai như nước, xinh đẹp như hoa mới nở, nhất là gương mặt tựa như thiên tiên giáng trần thổi quét qua tâm tư mọi người, mọi người liền châu đầu ghé tai nghị luận vị thiếu niên công tử này đến tột cùng là ai.
Hoa Lạc từng bước một đi theo Thạch Duyên Tiên hướng tới tiệc rượu, Tằng Tu Danh tựa hồ không nhận ra hắn, cho dù đang cùng Thạch Duyên Tiên nói chuyện, nhưng gã cũng tựa như mất hồn mất vía, khoé mắt dư quang không ngừng liếc về phía hắn, Hoa Lạc bị gã nhìn nhìn làm cho mặt mày đỏ như hoả, hắn cúi thấp đầu nhìn hai tay mình, trong lòng ngũ vị hỗn tạp.
Hắn cảm thấy vừa thẹn thùng lại vừa vui vẻ vì gã thế nhưng lại chú ý đến hắn, nhưng lại cảm thấy bi thương vì hai người đã không còn có thể nói chuyện tương lai – một người đã thú thê, một người đã là độc chiếm của người khác.
« Vị này là … » Tằng Tu Danh vừa chuyển đề tài hỏi thăm thiên hạ xinh đẹp bên người Thạch Duyên Tiên là ai.
« Các người là người quen cũ, chỉ là thay đổi áo quần mới, thay đổi cách ăn mặc một chút, như thế nào Tằng thiếu gia liền nhận không ra? Lạc, nói lời chúc mừng với Tằng thiếu gia đi. »
Biểu tình trên mặt Tằng Tu Danh liền thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-vo-song/42263/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.