Rất nhanh sau đó, vài cảnh sát đã chuyển thuốc thử hoá học và dụng cụ mà Cung Ứng Huyền cần từ đại học X về đây.
Cung Ứng Huyền kêu người ta cầm giấy thử quét hết một lượt những mặt thảm lớn ở lối ra vào của mỗi thang máy chưa được kiểm tra, cũng ký hiệu lại rõ ràng.
Cung Ứng Huyền bày hàng loạt chai lọ trên chiếc bàn ở sảnh lớn.
Nhậm Diệc tò mò nhìn hắn, nhưng cũng không dám lên tiếng hỏi, chỉ sợ hắn phân tâm.
Cung Ứng Huyền vừa dùng dư quang nơi khóe mắt nhìn Nhậm Diệc, vừa tập trung nhìn thuốc thử trong mỗi ống nghiệm, hắn lên tiếng giải thích: "Anh còn nhớ chất nổ ở bệnh viện Hồng Võ không?"
"Vẫn nhớ, nếu trộn lẫn dung dịch Hydrogen peroxide và hợp chất Photpho hữu cơ sẽ tạo thành phản ứng cháy nổ."
"Trên người Bạch Xích Thành vẫn là những thứ đó, nhưng căn cứ theo sự miêu tả của anh thì chắc đã được nâng cấp rồi."
"Anh nhớ rõ chỉ cần một ít chất đó thôi đã làm sàn đá hoa cương nổ tung thành một cái hố rồi."
Cung Ứng Huyền gật đầu: "Phạm vi nổ của nó không lớn, nhưng sức ảnh hưởng rất mạnh. Nổ chết, nổ bị thương, rồi nổ ra khí độc, rất nguy hiểm với cơ thể con người. Thời gian di chuyển hai thiết bị kia đến đây lâu quá, nên em dùng thẳng thuốc thử kim loại kiềm để loại bỏ Photpho, tạo ra hợp chất muối của axit photphoric. Nhìn bằng mắt thường thì không thấy, nhưng soi kính hiển vi có thể thấy được."
"Nên mới dùng giấy thử kia sao?"
"Đúng. Lúc anh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356276/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.