Từng ban chiến đầu bắt đầu nhanh chóng di chuyển.
Bởi nơi này là đơn vị trọng điểm phòng cháy, lại là khu nhà máy mới xây, các loại phương thức tiên tiến đều đủ cả. Chỉ tính riêng trong khu vực nhà máy thì đã có 12 trụ chữa cháy ngầm, mỗi tòa đều có các họng chữa cháy bên trong, toàn bộ đều được xử lý chống đông và bảo dưỡng định kỳ, vì vậy cái nào cũng dùng được. Sau khi công ty cấp nước tăng áp suất, nguồn cung nước lại dồi dào, khiến bọn họ vô cùng yên tâm.
Có Nghiêm Giác dẫn đội, bốn người bọn họ buộc dây dẫn phản quang thành một nhóm, bước về phía trước, ai cũng mang theo một cái mặt nạ phòng độc rồi mới tiến vào kho lạnh.
Giữa lối vào và điểm nổi lửa có một khoảng cách nhất định, lúc này nhiệt độ tổng thể của kho lạnh vẫn chưa tăng vọt lên, nhưng khi mới bước vào, bọn họ vẫn cảm thấy khá lạnh. Song ngay cả nhiệt độ không cao, khói cũng đã giăng đầy khắp nơi, hơn nữa, cháy ở kho lạnh rất không giống những nơi khác ở chỗ: Ở tình huống thông thường, khói đều bay lên trên, khom người càng thấp, khả năng có thể hấp thụ không khí trong lành sẽ càng cao. Mà kho lạnh lại hoàn toàn ngược lại, do vấn đề về khối lượng riêng, khói đều tụ hết xuống phía dưới, khiến nó mang hàm lượng khí độc cao, tầm nhìn trở nên thấp hơn, rất dễ lạc đường.
Bọn họ vừa đi, vừa gọi, vừa chăng dây phát quang trên đường, làm dấu cho lúc rút lui.
"Có ai không, lính cứu hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356265/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.