*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thứ kia thoạt nhìn rất giống thủy ngân - màu trắng bạc, là kim loại sền sệt ở trạng thái lỏng. Nhậm Diệc cũng không biết tại sao lại đổ thủy ngân lên ống dẫn ga, nhưng chắc chắn là có dụng ý khó lường, tâm địa hiểm ác. Anh vừa lấy giẻ lau trên quầy, vừa kêu lên: "Kiểm tra xem tất cả các van ga đóng cả chưa, còn lửa trần thì tắt hết đi, gọi 119, nhanh lên một chút."
Bọn họ đã ngửi được mùi ga thoang thoảng trong không khí, không biết là bếp sau đều có mùi như vậy hay là bị rò rỉ. Nói chung, thần kinh của tất cả mọi người đều căng thẳng. Dù van đóng, trong đường ống vẫn còn rất nhiều khí ga, gặp phải ngọn lửa trần đều có nguy cơ nổ tung.
Mấy đầu bếp lần lượt hành động.
Nghiêm Giác đeo găng tay đầu bếp, cẩn thận lau chỗ thủy ngân, thấy màu sắc của đường ống rõ ràng là khác so với chu vi xung quanh, lại còn lộ vết nứt nẻ, anh ta trầm giọng nói: "Hẳn là bị ăn mòn, cũng may mà phát hiện sớm."
Hai người rét lạnh toàn thân, nỗi sợ hãi lớn lao cứ như một bàn tay vô hình, trong nháy mắt đã siết chặt trái tim của mỗi người. Nếu Cung Ứng Huyền không đến, hay không phát hiện người đàn ông khả nghi kia, hoặc ga ở đây bị rò rỉ, nhà bếp đâu đâu cũng có lửa bùng lên, nếu như...
Trên đời này chẳng có hai chữ "nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356225/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.