Chuyển ngữ: Mạc Điềm
- -----------------------------------
Cung Phi Lan vừa cất lời, da đầu hai con người trong phòng đồng loạt bùng nổ.
Cung Ứng Huyền chợt cảm thấy trên mặt nóng ran, Nhậm Diệc lẳng lặng quay mặt đi, trợn trắng mắt nhìn Khúc Dương Ba đang dốc sức nín cười.
Cung Ứng Huyền xụ mặt: "Trong bệnh viện không được la hét ầm ĩ."
"Anh, anh sao rồi?"
"Em tới bệnh viện làm gì, không đi học hả?"
"Em tan học mới đến mà." Cung Phi Lan nhìn Cung Ứng Huyền, lo lắng nói, "Anh bị thương ở đâu? Bọn họ nói anh trúng độc." Cô bé lại chuyển hướng sang Nhậm Diệc, "Đội trưởng Nhậm, anh cũng bị trúng độc hả?"
Nhậm Diệc ho nhẹ một cái: "Giống em lần trước, hít phải khí CO, qua mấy ngày là khỏe."
Cung Phi Lan thở phào nhẹ nhõm: "Vẫn là em nhìn thấy tin tức trên mạng, không ai nói cho em biết. Vừa thấy nơi xảy ra chuyện à bệnh viện Hồng Vũ là em biết ngay kiểu gì cũng có các anh."
"Yên tâm, không sao."
Cung Phi Lan quan sát kỹ lưỡng Cung Ứng Huyền một lượt, nhỏ giọng nói: "Anh nằm viện còn không nói cho em biết, em lo lắng cho anh lắm."
Thái độ của Cung Ứng Huyền dịu đi một chút: "Nói cho em biết cũng không có tác dụng gì, lại còn ảnh hưởng đến việc học tập của em."
Cung Phi Lan bĩu môi, tỏ vẻ không phục. Cô bé lại đi tới trước giường bệnh của Nhậm Diệc: "Đội trưởng Nhậm, khi nào thì anh mới khỏe?"
Bác Thịnh rót một cốc nước cho Cung Ứng Huyền: "Thiếu gia, có cần mua một cái buồng Oxy không, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356189/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.