Chuyển ngữ: Mạc Điềm 
- ------------------------------- 
Nhậm Diệc hoàn toàn lĩnh hội được sự kinh hãi và phẫn nộ ban nãy của Cung Ứng Huyền, anh an ủi: "Ứng Huyền, cậu bình tĩnh chút, cậu có đang ở hiện trường không?" 
"Tôi đang chạy tới hiện trường." Giọng nói của Cung Ứng Huyền vẫn phát run như cũ, "Anh thì sao?" 
"Tôi cũng đang trên đường tới, cậu biết tình huống ở hiện trường chứ?" 
"Tôi chỉ biết nơi phát nổ chính là phòng bệnh của Châu Xuyên." Cung Ứng Huyền ồ ồ thở dốc, nghiến răng nghiến lợi nói, "Hiện tại phòng bệnh ở phía Tây đã sụp đổ, Châu Xuyên gần như không có khả năng còn sống, bọn khốn kiếp này... súc sinh..." 
Bọn họ chỉ vừa mới thoáng thấy cái bóng mơ hồ của tổ chức tội phạm này thôi mà đối phương đã giết người hủy chứng cứ, Châu Xuyên có thể là mấu chốt đột phá lớn nhất ở giai đoạn hiện nay, cái chết của gã tạo thành đả kích khá lớn đối với Cung Ứng Huyền. Huống hồ chuyện này còn liên lụy tới những người dân vô tội. 
"Bọn chúng dám làm ra chuyện như này đúng là chó cùng rứt giậu, sắp đặt kế hoạch trong thời gian ngắn như thế nhất định sẽ để lại rất nhiều sơ hở." Nhậm Diệc xoa dịu hắn bằng giọng điệu chắc chắn, "Yên tâm đi, cái ngày bắt được bọn chúng không còn xa nữa đâu." 
Cung Ứng Huyền hít sâu một hơi: "Anh còn bao lâu nữa thì tới nơi?" 
"Khoảng 6,7 phút nữa. Cậu thì sao?" 
"Tôi cũng tầm đó." Cung Ứng Huyền chần chừ một chút, "Đừng cúp điện thoại." 
"Sao thế?" 
"Cứ để thế đi." Nghe thanh âm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356184/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.