Edit: Anabeth
Beta: Mạc Điềm
Cre: on pic
- -------------------------------
Nhậm Diệc đành bất chấp khó khăn, cùng Cung Ứng Huyền đi xuống lầu.
Nhiệt độ ban đêm mùa Đông ở miền Bắc xuống gần 0 độ, Kỳ Kiêu chỉ mặc một chiếc áo da và quần jean, trông rất gầy yếu. Vành mắt cậu đỏ bừng, cả người đầy mùi rượu, đầu tóc phờ phạc rũ xuống.
Lưu Huy thấy Nhậm Diệc, nói: "Nhậm đội, cậu ấy nói cậu ấy tìm anh."
"Đúng, là bạn tôi, cậu về ký túc xá đi."
Kỳ Kiêu giơ tay lên, quơ quơ về phía Nhậm Diệc, nở một nụ cười gượng còn khó coi hơn cả khóc: "Hi."
Nhậm Diệc bước đến bên cậu, cau mày nói, "Em sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?" Nhìn dáng vẻ này của Kỳ Kiêu làm anh thực lo lắng.
Cung Ứng Huyền xỏ hai tay vào trong túi, sắc mặt không thay đổi nhìn chằm chằm vào Kỳ Kiêu.
"Em chạy đến đây từ chỗ đoàn phim..." Kỳ Kiêu cười hai tiếng, nghẹn ngào nói, "Diễn viên nhỏ thực con mẹ nó, không có nhân quyền."
Nhậm Diệc khẽ thở dài: "Vào trong rồi nói, bên ngoài lạnh."
Kì Kiêu bước về phía trước hai bước, dưới chân đột nhiên lao đảo một cái, lao về phía trước, Nhậm Diệc nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cậu.
Cung Ứng Huyền hơi hơi mím môi, mặc dù sắc mặt vẫn không thay đổi, những đường gân xanh trên trán đã lồi lên.
Kì Kiêu liền dứt khoác treo trên người Nhậm Diệc, nhỏ giọng làm nũng, "Anh, cõng em đi, được không?"
Nhậm Diệc lén lút nhìn Cung Ứng Huyền một cái, dù Cung Ứng Huyền không nói một lời nào, nhưng anh vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356182/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.