*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Mạc Điềm
- ----------------------------------
Giúp đỡ xử lý hiện trường xong, lúc bọn họ trở về trung đội đã muộn lắm rồi.
Nhậm Diệc đặt Diểu Diểu vào phòng của mình, mở một hộp đồ ăn và lấy một bát nước cho nó, sau đó tự đi tắm rửa.
Bây giờ đã vào cuối thu, nhưng anh không mở nước nóng, mặc cho dòng nước lạnh lẽo đổ ập xuống người, làm lạnh nỗi ấm ức và xao động trong lòng anh.
Quá kích động, anh thầm nghĩ. Không nên nổi giận, dù sao Cung Ứng Huyền chỉ muốn giúp đỡ mà thôi.
Thế nhưng trong lúc xuất cảnh phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh là nguyên tắc đã khắc vào xương tủy của anh, hiện trường vụ cháy như chiến trường, một nơi nguy hiểm như thế, bất kể là người nào cũng không thể ngoại lệ. Hành độn của Cung Ứng Huyền vào lúc đó thực sự khiến anh cực kỳ lo lắng.
Lỡ như trên xe tải còn bình chứa bị rò rỉ, lỡ như hóa chất đang phản ứng với chất oxy hóa, lỡ như một vật nào đó ở gần Cung Ứng Huyền bốc cháy...
Từng cái "lỡ như" này anh thậm chí còn không dám nghĩ sâu hơn nữa, đây là nguyên nhân chính khiến anh tức giận, Cung Ứng Huyền sợ lửa đến thế, làm sao anh có thể đưa người vào giữa nguy cơ cháy nổ đây.
Đương nhiên sau khi tỉnh táo lại, anh cảm thấy mình có hơi quá khích, Cung Ứng Huyền sợ lửa, nhưng vẫn vì việc nghĩa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356161/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.