Chuyển ngữ: Mạc Điềm
Cre: on pic
- -----------------------------------
Nhậm Diệc đi dạo trong nhà kính, mặc dù những loài bò sát này khiến anh không mấy dễ chịu, nhưng nếu là thú cưng Cung Ứng Huyền nuôi, anh cũng hơi hơi muốn tìm hiểu một chút.
Cung Ứng Huyền giới thiệu bộ sưu tập của mình với Nhậm Diệc, Nhậm Diệc rất hiếm khi thấy hắn có dáng vẻ thích thú ra mặt, chỉ bằng ánh sáng trong mắt hắn cũng đủ để anh thưởng thức thật lâu.
"Bàn thí nghiệm này là nơi tôi làm tiêu bản." Cung Ứng Huyền chỉ vào giá trưng bày, "Anh xem con thằn lằn Armadillo này, vảy của nó rất đẹp. Mảnh này là da do rắn hổ mang chúa lột ra, được bảo tồn vô cùng hoàn chỉnh, bên này là kỳ nhông và các loại thằn lằn nhỏ."
Nhậm Diệc lướt nhanh một vòng, tầm mắt sau cùng dừng lại trên tiêu bản của con cá sấu siêu to kia, thoạt nhìn phải dài ít nhất 5,6m, giống như một chiếc thuyền vậy. Anh ngạc nhiên đến nỗi nói không ra lời.
"Con cá sấu nước mặn này là tiêu bản lớn nhất tôi sưu tầm được." Cung Ứng Huyền đắc ý nói, "Rất oai phong đấy chứ."
Nhậm Diệc nở nụ cười nhìn Cung Ứng Huyền, cảm thấy hắn như một bé trai đang khoe khoang món đồ chơi mới với bạn bè, "Những tiêu bản này đều do cậu tự làm?"
"Có vài cái là tôi làm, đa số là mua về, trong nước không được phép chăn nuôi."
Nhậm Diệc "chẹp chẹp" hai tiếng: "Đám người có tiền biết cách chơi thật đấy."
"Ừ, có tiền đúng là thuận tiện hơn một chút." Giọng điệu của Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356158/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.