*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Mạc Điềm
Cre: on pic
- -----------------------------
Thẩm vấn mấy giờ liền, tạm thời không khai thác được gì từ trên người Châu Xuyên, bọn họ cũng mệt mỏi rồi.
Rời khỏi phòng thẩm vấn, Nhậm Diệc khập khễnh theo sau Cung Ứng Huyền phàn nàn: "Khát quá đi, bản thân cậu thì có bình nước rồi, ấy vậy mà không thèm cho tôi một cốc nước?"
Cung Ứng Huyền còn đang vừa đi vừa nhìn tài liệu, hắn thuận tay chỉ một cái: "Máy lọc nước."
Nhậm Diệc tức tối nói: "Chân tôi trẹo thành thế này là vì ai chứ? Người nào hơn nửa đêm bảo tôi đi tra án? Người nào làm tôi trượt chân ngã?"
Cung Ứng Huyền ngẩng đầu nhìn anh, ước chừng lương tâm cuối cùng cũng trỗi dậy: "Chờ ở chỗ này."
Nhậm Diệc ngồi trên ghế sô pha ở khu vực tiếp khách, anh nhìn lướt qua khu làm việc trước mắt, mặc dù xếp đặt mấy dãy bàn giống nhau như đúc nhưng anh vẫn có thể lập tức xác định cái nào thuộc về Cung Ứng Huyền.
Chắc chắn là cái bàn sạch sẽ nhất, đồ đạc sắp xếp ngay ngắn nhất kia.
Mắt anh thấy Cung Ứng Huyền đi về phía máy lọc nước gần tường, lấy cốc giấy, nghiêng người khom lưng về phía anh rót nước.
Động tác cúi thắt lưng làm căng quần tây của Cung Ứng Huyền khiến chân dài mông cong của hắn lại càng được phô bày một phen, mà gấu quần kéo lên thấp thoáng lộ ra bao súng trên mắt cá chân.
Mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356134/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.