Chuyển ngữ: Mạc Điềm
Cre: on pic
- -------------------------
Nhậm Diệc xin nghỉ phép ba ngày rưỡi, dự định nghỉ ngơi thả lỏng một chút.
Về đến nhà, trước tiên anh cởi thường phục của đội PCCC, thay quần jean áo phông, lái xe đến siêu thị một chuyến, mua một đống đồ cha anh thích ăn và vật dụng hàng ngày.
Trên đường trở về có chút buồn chán, vừa lái xe đi về phía trước anh vừa gọi điện thoại.
Điện thoại vang lên rất lâu mới được kết nối, phía bên kia truyền tới một giọng nói lười biếng: "A lô."
Nhậm Diệc cười nói: "Lại uống rượu rồi?"
"À... Mấy giờ rồi..." Bên kia dừng một lát, "Nào có ai mới sáng sớm đã gọi điện thoại cho người ta vậy." Ngữ điệu có chút làm nũng.
"Cũng sắp mười giờ rồi còn mới sáng sớm."
"Anh cho rằng em là anh hả, đúng sáu giờ mỗi ngày đã bình minh." Trong điện thoại truyền đến tiếng động đệm giường ma sát, "Đột nhiên gọi điện thoại cho em làm chi, nhớ em à?"
"Ừ, nhớ em, ở Thiên Khải không?"
"Vừa khéo, em vừa mới hơ thẻ* trở về."
(hơ thẻ: kết thúc phần quay phim)
Nhậm Diệc cười nói: "Ngày mai mời em uống rượu, thế nào?"
Đối phương cười nhẹ hai tiếng, dịu dàng mà mờ ám nói: "Mang rượu đến nhà em đi."
- ---
Về đến nơi, Nhậm Diệc đỗ xe, xách theo hai cái túi ni lông đi về nhà.
Xa xa, chỉ thấy cha anh chống gậy đi về phía anh, mỗi bước đi toàn thân đều run rẩy theo, nhưng vẫn cố sức mà bước từng bước lớn nhất, thấy thế Nhậm Diệc kinh hồn bạt vía.
Dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356127/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.