Lý Tiểu Noãn đi theo sau Ngụy ma ma, đi qua một gian phòng đất nhỏ bé, tiến vào một cái viện thật lớn đầu phía đông của thôn được bao quanh tường đất cao hơn đầu người, cửa viện nhỏ bằng trúc bị lệch qua một bên. Trong viện, mặt trước là nhà chính gồm có năm gian lớn, phía dưới được lát bằng đá tảng xếp thành hàng, mái nhà được lót thành hình ngói bướm, hai bên trái phải có ba gian phòng, trong viện một đám gà kêu xì xào đang bước đi thong thả trong sân.
Một bà lão khoảng hơn năm mươi dẫn theo hai cô con dâu trẻ tuổi, xoa xoa tay, có chút khẩn trương đi ra đón. Nhìn thấy Lý Tiểu Noãn, bà lão rơi lệ đầy mặt đưa tay kéo nàng lại ôm vào trong lòng,
"Tiểu Noãn, tiểu Ninh sô khổ!"
Bà lõa ôm Lý Tiểu Noãn khóc thành một đoàn, hai cô con dâu đi theo cũng lau nước mắt tiến lên khuyên bà, Trịnh ma ma cẩn thận đánh giá bà lão và con dâu đang khóc không thành tiếng thì thấy mấy đứa nhỏ từ nhà trước và nhà sau chạy ra.
Đông Mạt nhìn tay bà tử đen đui thô tháp mơn trớn lên hai gò má non mềm của Lý Tiểu Noãn, nhẹ nhàng nhíu mày.
Ngụy ma ma khóc đến đỏ mắt, nghẹn ngào tiến lên khuyên.
Bà lão miễn cưỡng dừng khóc, đứng dậy nắm Tiểu Noãn, xoay người phân phó hai cô con dâu,
"Bắt hai con gà đem đi giết, trước làm vài cái trứng ốp lếp cho Tiểu Noãn bưng ra đây, tiểu Ninh lúc trước mập bao nhiêu giờ lại gầy thành như vậy!"
"Giết cái gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dau-xuan-am/51734/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.