Lý Tiểu Noãn nhìn Cổ Tiêu cười rạng rỡ:
"Ta muốn tự mình đeo cặp !"
Cổ Tiêu bắt chước cười tít cả mắt, đem cặp đổi sang tay kia rồi nắm lấy tay còn lại của Lý Tiểu Noãn. Lý Tiểu Noãn thò tay giữ ống tay áo của hắn cười nhẹ nhàng thấp giọng nói:
"Cổ Tiêu, về sau khi không có người bên cạnh, ngươi không cần gọi ta là Tiểu Noãn muội muội có được không?"
Cổ Tiêu giật mình :
"Vậy huynh gọi muội là gì? Vì sao không cho huynh gọi muội là Tiểu Noãn muội muội?"
Lý Tiểu Noãn khẽ ho một tiếng, vẻ mặt tươi cười thấp giọng nói:
"Ngươi nhỏ giọng một chút! Cổ Tiêu, ngươi nghĩ thử đi, tiểu, Noãn, muội, muội, gọi đến tận bốn chữ đấy thật là phiền toái! Ngươi gọi ta là Tiểu Noãn là được rồi!"
Cổ Tiêu nghiêm túc suy nghĩ một hồi, gật gật đầu, quay sang nhìn Lý Tiểu Noãn thấp giọng nói:
"Tiểu Noãn... Vậy ta gọi muội muội là được, dù sao ta chỉ có một mình muội là muội muội!"
Lý Tiểu Noãn nhất thời nghẹn họng nhìn Cổ Tiêu, Cổ Tiêu cong mắt cười khúc khích nhìn nàng, Lý Tiểu Noãn cắn cắn môi, nén giọng nói:
"Không được gọi ta là muội muội! Gọi Tiểu Noãn!"
Cổ Tiêu giật mình, vội hướng kề bên Lý Tiểu Noãn dỗ nàng :
"Tiểu Noãn, muội đừng nóng giận, Tiểu Noãn thì Tiểu Noãn. Vậy huynh sẽ gọi muội là Noãn Noãn nhé, Noãn Noãn so với Tiểu Noãn dễ nghe hơn."
Lý Tiểu Noãn bất đắc dĩ đáp ứng bước chân càng nhanh :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dau-xuan-am/2311052/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.