Đông Mạt tâm sự nặng nề gội đầu cho Lý Tiểu Noãn, giữ một nắm tóc mềm mại xoa tới xoa lui, Lý Tiểu Noãn nhìn Đông Mạt, cười hỏi:
"Đông Mạt tỷ tỷ, mớ tóc này tỷ đã xoa đến nửa khắc rồi, sắc mặt tỷ tỷ có vẻ không tốt, có chỗ nào không thoải mái hay không?"
Đông Mạt cười gượng lắc đầu, ngơ ngẩn, lại gật đầu hai cái, chần chờ nói:
"Tốt cả, không có chỗ nào khong thoải mái, chỉ là..."
Đông Mạt cắn cắn môi, hạ quyết tâm thấp giọng:
"Cô nương, Đông Mạt đã làm việc ngốc rồi, hai ngày nay lòng giống như mèo cào rât khó chịu."
Lý Tiểu Noãn giật mình, sắc mặt trở nên ngưng trọng, rủ mắt, thấp giọng nói:
" Trước tiên tỷ tỉ mỉ kể hết cho ta nghe, rốt cuộc sao lại thế này?"
"Cô nương, hôm kia, phòng châm tuyến đưa quần áo mùa thu lại đây cho cô nương, đồ nhỏ đều không vừa người, tôi và Ngụy ma ma cùng bàn bạc, thay vì sửa lại, không bằng trực tiếp mang vải đến đây, chúng tôi tự mình may quần áo cho cô nương làm quần áo ngoài ra còn có thể may chăn, đệm, màn che trong viện. Tôi liền đi tìm Chu ma ma, vồn là đem chuyện này nói ra..."
Lý Tiểu Noãn nhướng mày, cười khổ. Đông Mạt nhìn vẻ mặt của Lý Tiểu Noãn, bả vai chùng xuống xuống, thanh âm cũng trầm theo:
"Tôi thật ngốc mà, quả nhiên, cô nương vừa nghe xong liền biết không ổn rồi."
"Chu ma ma nói như thế nào?"
"Chu ma ma tuy khách sáo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dau-xuan-am/2311046/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.