Ở Thụy huyên đường,Lý lão phu nhân vẻ mặt phúc hậu nhìn Cổ Tiêu kích động chạy toáng rangoài, quay sang nhíu mày nói với Chu phu nhân:
” Để tỷ đệ bọn nó khuây khỏa một chút. Sau này đợi chúng trưởng thành, đứa gả đi, đứathành gia lập thất, nhớ lại những hồi ức này trong lòng sẽ ấm áp baonhiêu.”
Lý lão phu nhân ánh mắt ươn ướt, lòng tràn đầy hoài niệm cười ôn hòa:
”Khi ta còn nhỏ, vào một ngày hè trời nóng đến mức ngủ không được, liền cùng với hai biểu tỷ tỷ trộm một vò rượu nữ nhi hồng chạy đến các giữa hồuống rượu, ba cái tiểu nha đầu cụng từng chén từng chén uống xong vòrượu lâu năm lúc nào không hay, rượu bốc lên đầu cả ba cùng hát cùngnháo đến nỗi ngã lúy túy xuống hồ, đến rạng sáng hôm sau, nhóm ma ma tìm đến không dám để lộ ra ngoài, vụng trộm đem mấy tỷ muội khiêng trởvề.”
Lý lão phu nhân cười rớm nước mắt:
”Ai, chớp mắt đã vài chục năm, cả hai mất cũng quá sớm!”
Chu phu nhân đứng dậy, nhận lấy chén trà trong tay tiểu nha hoàn đưa tới, cười khuyên giải:
”Hai vị biểu di cũng được xem là trường thọ, tôn tử hiện tại đều giỏi giang, cũng là có phúc.”
Lý lão phu nhân lấy khăn lau khóe mắt, nhận lấy chén trà, cười nói:
”Con xem ta này, đúng là ngày càng già đi, rõ ràng đang vui vẻ chớp cái đã khóc rồi!”
Chu phu nhân vốn đang muốn cười, tâm trạng đau thương lũ lượt kéo tới, quay đầu cố nén nước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dau-xuan-am/2311041/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.