Editor: Nì
Beta: 727
_____________
Th- Thân mật quá rồi.
Hứa Tư Đình không thích hành động thân mật này cho lắm, nhưng vì người kia là Tống Lâm nên cô không thể từ chối.
“Em lạnh à?” Tống Lâm lại hỏi lần nữa, gương mặt cô đang đỏ bừng lên, ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được.
Hứa Tư Đình lắc đầu, chìa cốc trà sữa mua cho anh ra, “Mua cho anh đấy, không biết anh có thích hay không, vị đậu đỏ.”
Tống Lâm ngẩn người một lúc rồi mới đưa tay nhận. Anh viết: “Thích.”
Hứa Tư Đình cười khẽ, “Em cũng thích vị đậu đỏ.”
Tống Lâm gật đầu, lại viết: “Càng thích hơn rồi.” Anh cắm ống hút, chậm rãi uống một ngụm, trà sữa ấm nóng khiến trái tim anh cũng ấm áp theo.
Trên đường về, Hứa Tư Đình nói không ngừng, thi thoảng cô lại nhìn Tống Lâm. Anh vẫn luôn chăm chú lắng nghe cô nói, đôi khi sẽ gật đầu bày tỏ ý kiến, như thể việc anh không thể nói chuyện chẳng hề ảnh hưởng gì đến việc hai người ở chung. Hứa Tư Đình rất thích như vậy.
“Sao em chẳng thấy anh dùng thủ ngữ bao giờ thế?”, Hứa Tư Đình đột nhiên nhớ ra. Những người bị câm cô từng gặp đều dùng thủ ngữ để giao tiếp, nhưng Tống Lâm lại chưa bao giờ dùng. “Vì bọn em không hiểu nên anh không dùng sao?”
Tống Lâm lắc đầu, “Tại anh không biết.”
Hứa Tư Đình khó hiểu, “Không biết?”
“Ừ.” Tống Lâm cúi đầu viết lách một hồi, “Anh không bị câm bẩm sinh. Anh cũng từng nghĩ đến việc đi học thủ ngữ, nhưng sau đó nhớ tới người xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-nho/243000/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.