Editor: Aissss
Beta: 727
_____________
Ý của anh là gì cơ?
Hứa Tư Đình nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện, cổ áo mở rộng, xương quai xanh tinh tế, anh hạ thấp người để Hứa Tư Đình có thể nhìn rõ hơn. Mặt cô lập tức đỏ như rỉ máu, nhưng hai mắt vẫn cứ dính lấy Tống Lâm không rời một tấc.
Anh thật sự rất trắng, trắng hơn cả cô.
Đã vậy còn mang theo mùi hương thoang thoảng dễ chịu.
Cuối cùng Hứa Tư Đình cũng cưỡng ép bản thân quay đầu sang chỗ khác, biểu cảm vô cùng xoắn xuýt.
Thế mà cô lại cư xử như một đứa biến thái!!!!
Tống Lâm đụng nhẹ bả vai cô, thang máy đúng lúc mở ra, Hứa Tư Đình vội vàng xông thẳng ra ngoài.
Cô điên mất thôi.
Người đàn ông này, anh đáng ghét đến mức đáng yêu.
Hứa Tư Đình không có can đảm quay đầu nhìn lại, cô không rõ Tống Lâm còn ở phía sau hay không. Qua một lúc, Hứa Tư Đình không yên lòng khẽ nghiêng đầu, anh vẫn theo sát phía sau cô, nhưng lại không dám tới gần. Cô vừa nhìn thì lòng mề mềm đến mức rối tinh rối mù, lập tức dừng bước chân, quay hẳn người lại: “Anh muốn đi đâu?”
Tống Lâm vui vẻ lại gần, đưa bàn tay lên trước mắt Hứa Tư Đình, trên đó có một tờ giấy nhỏ, “Đi nhà sách mua thêm vài cuốn.”
Hứa Tư Đình cúi đầu, “Đi cùng không?”
Tống Lâm gật đầu.
Một cao một thấp chậm rãi tản bộ trên con đường rợp bóng cây, dưới ánh mặt trời, bóng hai người chỉ còn lại hai chấm đen trơ trọi giữa lòng đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-nho/242997/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.