Quân Tư Không Triều quảnhiên là không thể kiềm chế được.
Vào lúc trận tuyết đầu đông đến, quân Tư Không Triều và quân Huyết Nguyệt đangở thế giằng co đột nhiêu phát động công kích. Thật muốn xem quân đội Huyết Nguyệtdo Thượng Quan Vinh chỉ huy sẽ phản ứng như thế nào.
Hắn mở một đường rút lui nhưng không rút về hướng có đại quân tiếp ứng ở YếnThành mà rút về hướng núi gần biên giới.
Lý Thừa Dục nhận được chiến báo xong liền phán đoán: “Thượng Quan Vinh mở đườngcho quân Tư Không Triều để bọn chúng có thể tiến quân thần tốc.”
Nhiếp Thanh Lan nhìn bản đồ: “Nếu đối phương vòng qua Yến Thành thì ba bốn ngàymới có thế tới gần kinh thành. Nhân mã ở Yến Thành phải nhanh chóng đuổi theongăn chúng lại ở giữa đường.”
Hắn đồng ý nàng với nàng: “Đoan Mộc Cầu không biết đã đi đâu, chỉ sợ là đang đitrên đường tới đó. Nếu hắn làm tiếp ứng cho quân Tư Không Triều tốc độ củachúng sẽ nhanh hơn.”
Nhiếp Thanh Lan cắn cắn đầu ngón tay lâm vào trầm tư, Lý Thừa Dục nhìn nàng:“Sao? Nhớ tới điều gì à?”
Nàng chần chờ một cái rồi nói: “Năm đó lúc ta cầm binh từng bày ra kế hoạch tácchiến làm thể nào để tiến tới kinh thành Huyết Nguyệt. Kế hoạch kia Tư KhôngThần hiểu rất rõ, ta không biết hắn có dùng kế hoạch đó hay không.”
Lý Thừa Dục hỏi: “Kế hoạch thế nào?”
Nhiếp Thanh Lan lấy tay chỉ: “Nếu là Hành lão tướng quân đem quân chia chẵn lẻ,hai vạn nhân mã phân thành bốn đường theo hình cánh quạt thì tốc độ sẽ đẩynhanh hơn. Nhưng đẩy nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-khuynh-quoc/132181/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.