Nhưng trước ánh nhìn quá nóng bỏng của chàng trai kia, Hà Lạc Bảo Thư lại ửng hồng đôi má, chậm lại bước chân, e thẹn nép vào khóm hoa mẫu đơn đỏ thắm bên đường. Hà Lạc Hồng Đào đành phải dừng lại cùng em gái, nhưng tâm trạng của nàng vừa không vui lại vừa có chút thầm trách chàng trai kia đã quá sỗ sàng khiến người khác khó xử như thế. Vậy nên, Hà Lạc Hồng Đào dứt khoát kéo tay của Hà Lạc Bảo Thư tìm hướng khác rời đi.
Hà Lạc Bảo Thư vốn còn dùng dằng không nỡ, chân đi vài bước lại ngoái đầu nhìn lại. Nhưng Hà phu nhân cũng đã dâng hương xong. Hà phu nhân bước ra tìm hai con và đưa hai nàng đến nơi ở dành cho nữ quyến. Sau đó, Hà Lạc Thanh Hàn hào hứng kể lại cho người nhà nghe về một vị sư huynh của chàng nơi học đường, Hà Lạc Hồng Đào mới đoán rằng chàng trai có ánh nhìn quá mức sỗ sàng kia chính là Lâm Đại Nghĩa. Quả nhiên, Hà Lạc Thanh Hàn đã nhanh chóng xác nhận, con ngựa trắng kia chính là do chàng ta cho Lâm Đại Nghĩa mượn khi còn ở học đường. Nên lần này nhân dịp lai kinh, Lâm Đại Nghĩa mang bạch mã đến trả cho Hà Lạc Thanh Hàn.
Trong ba ngày ở lại chùa để cầu phúc, Hà Lạc Hồng Đào và Hà Lạc Bảo Thư vẫn thường ngẫu nhiên gặp gỡ với Lâm Đại Nghĩa. Nhưng lần nào Hà Lạc Hồng Đào cũng khéo léo và kiên quyết kéo Hà Lạc Bảo Thư tránh mặt đi nơi khác để tránh dư luận hiềm nghi bàn tán. Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-ba-kiep-van-cuoi-gio-dong/3387339/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.