Với tính cẩn thận và đa nghi vốn có trên cương vị là đội phó đội đặc nhiệm của Trái Đất, Lạc Hồng Đào không thể không nghi ngờ tính chân thực trong lời nói của Lãnh Đông Phong. Dù sao đi nữa thì hắn cũng là vua của quái vật không gian, tiếng xấu đầy rẫy, Lạc Hồng Đào có cơ sở để không dám tin tưởng hắn.
Lãnh Đông Phong nhìn đôi môi hồng của Lạc Hồng Đào mím lại mà âm thầm thở dài. Hắn biết, cô không tin lời của hắn, càng không tin tưởng phẩm cách của hắn. Một nỗi ấm ức bỗng nhiên ập tới, Lãnh Đông Phong trầm giọng:
- Em không tin ta?
- Dĩ nhiên là không tin.
Lời vừa thốt ra khỏi miệng, Lạc Hồng Đào kinh ngạc. Không phải lưỡi của cô đã bị cô tự cắn đứt rồi ư? Hiện tại, đầu lưỡi vẫn còn đau đớn, nên từ khi tỉnh dậy, Lạc Hồng Đào vẫn không muốn và không dám lên tiếng. Không chỉ vì sợ đau, Lạc Hồng Đào còn sợ mình sẽ thốt ra những câu ngọng nghịu khiến Lãnh Đông Phong chê cười. Nhưng lúc này Lạc Hồng Đào mới phát hiện, ngoại trừ đầu lưỡi vẫn còn hơi đau ra, thân thể và sức khỏe của cô không có chút gì trở ngại.
Dù trong lòng vô cùng mừng rỡ, Lạc Hồng Đào vẫn lạnh lùng ngoảnh mặt đi không thèm nhìn Lãnh Đông Phong. Giọng của cô cũng lạnh lùng không kém:
- Ông dựa vào đâu mà muốn tôi tin ông? Đừng quên, tôi là con người, còn ông là vua của quái vật không gian.
Lạc Hồng Đào vừa nói vừa kín đáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-ba-kiep-van-cuoi-gio-dong/3387331/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.