1. Ngày nào đó sau một lần mây mưa, thủ trưởng tò mò ôm Du Lãnh hỏi, “Bảo bối, rốt cục thì kiếp trước tại sao anh lại thích em vậy?”
Du Lãnh buồn ngủ đáp, “Lớn lên đẹp trai.”
Thủ trưởng Mục Hành không tin, “Vậy tại sao đời này anh lại không thích em?!”
Mơ mơ màng màng Du Lãnh đáp, “Hôm đầu tiên anh đã nhìn thấy em lăn lộn đánh nhau với người ta dưới đất, né em còn không kịp thì sao mà yêu em được…”
Mục Hành lăn lộn cào giường!
“Với cả anh vội tạo nhân vật trò chơi như vậy, đương nhiên không để ý được thứ khác nữa …..”
Kiếp trước.
Du Lãnh đẩy cửa vào, vừa nhìn đã thấy một thanh niên đang ngồi trên sô pha chơi trò chơi điện tử, gương mặt tươi cười rạng rỡ như tỏa ra ánh mặt trời.
Du Lãnh chỉ cảm thấy như có một tia ánh dương ấm áp vừa chiếu rọi nội tâm lạnh lẽo của mình.
Có lẽ đây chính là điều bà nội hay nói, có một ngày con sẽ gặp được một người, ngay từ cái nhìn đầu tiên con sẽ biết ngay người đó sẽ trở thành mặt trời của con.
2.
Mục Hành sắp đón sinh nhật, Du Lãnh muốn làm một món quà cho hắn, chỉ ngại người nọ vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, một chút thời gian riêng cũng không có.
Thở dài lần thứ ba mươi sáu, Mục Hành lo lắng sốt ruột, bảo bối nhà mình rốt cuộc bị sao vậy?
Mục Hành vô cùng khó hiểu, liền đi hỏi dò La An Hiệp có vẻ hiểu biết phương diện này.
La An Hiệp lúc này đã có gia sản đuề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dang-sung-lao-cong/1308716/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.