Mới bắt đầu nửa năm đã xuất hiện zombie cấp bốn, tin tức này đối với nhân loại còn sống sót nghe sao cũng không phải tin tốt.
Giải quyết xong con zombie kia, lộ trình của hai người sau đó trở nên thuận lợi hơn nhiều, xe không đi được thì lại cất xe vào túi trữ vật quay ra đi bộ, trời tối thì tìm một chỗ nghỉ tạm, sau hơn mười ngày thì hai người cũng đã tới được biệt thự Tinh Hồ – lãnh địa hiện tại của căn cứ Hy Vọng.
Trên đường đến được đây hai người đã có thêm ít hiểu biết về tình trạng biến hóa của zombie hiện tại, cấp hai xuất hiện cực kì phổ biến, thỉnh thoảng sẽ thêm hai, ba con cấp ba, nhưng như con zombie cấp bốn họ từng gặp thì về sau cũng không thấy thêm con nào nữa.
Đến cửa chính căn cứ, họ được đội trưởng đội hai tiếp nhận và sắp xếp. Trên người Mục Hành có chút hơi thở mỏi mệt như từng dãi nắng dầm mưa, Du Lãnh lại cực kì sạch sẽ, không hề giống một người đang sống trong thời tận thế này, toàn thân sạch tinh, gương mặt đẹp đẽ như một hoàng tử bé.
Người khác thường như vậy rất nhanh bị những người khác chú ý tới, rước tới bao cặp mắt tò mò đánh giá, toàn là không có ý tốt. Du Lãnh không chút nào dao động, quay người lại cúi đầu vào ngực Mục Hành. Khiến ai ai cũng nhìn chằm chằm Mục Hành, họ sôi nổi đoán mò xem đây là kẻ nào, ngang nhiên mang theo bên mình một tên mặt trắng như vậy.
*Tiểu bạch kiểm = mấy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dang-sung-lao-cong/1308714/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.