Buổi lễ đầy tháng cho cô con gái của Bạch Dương đang được chuẩn bị kỹ lưỡng. Không gian rộn ràng tiếng cười nói, bong bóng đủ màu sắc lấp lánh giữa bầu trời ban đềm, trang trí thật lung linh với những dải màu hồng, trắng.
Đèn nháy trải khắp khu vườn, tỏa ra ánh sáng ấm áp, tạo cảm giác như bước vào một giấc mơ. Nhiều bạn bè, họ hàng từ xa đã có mặt, một số thậm chí ngủ lại qua đêm, vì buổi tiệc sẽ diễn ra vào sáng sớm hôm sau.
Bạch Dương, trong bộ vest lịch lãm, gương mặt tươi cười nhưng ánh mắt lại lấp lóe một tia tính toán. Anh ta đứng giữa đám đông, không ngừng tiếp chuyện khách khứa, tay không ngừng cầm ly rượu, nhưng trong lòng chỉ nghĩ đến một người duy nhất.
Trong khoảnh khắc tạm dừng cuộc nói chuyện, anh rút điện thoại ra, bấm gọi một dãy số quen thuộc. Đầu dây bền kia nhanh chóng đổ chuông.
"Alo," giọng Bạch Dương cất lên, mang âm sắc vừa thân thiết vừa có chút đùa cợt, "Lâu lắm rồi anh em mình không gặp nhau. Em biết rồi đấy, hôm nay là đầy tháng của cháu gái em. Em nhớ về dự chứ?"
Trạch Dương, đang ngồi trước màn hình máy tính, nghe giọng của anh trai, chậm rãi đáp: "Ừ, em biết. Để em sắp xếp công việc, sẽ về sớm nhất có thề."
Bạch Dương cười nhẹ, giọng anh chợt có chút trêu chọc: "Không phải vì cháu gái đâu nhé, chắc là vì người khác.
Nhớ người tình của em lắm rồi phải không? Gần một năm rồi còn gì, mà này, không phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708555/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.