Đêm đó, Liều Hạnh dường như mất hồn, bước chân nặng nề lê qua từng hành lang của căn biệt thự rộng lớn. Mọi thứ trở nên mờ nhạt, chẳng còn ý nghĩa, như một thế giới vừa bị bẻ gãy. Những lời nói chua chát, những hành động thô bạo từ Bạch Dương khiển cô không còn đủ sức chịu đựng. Trong lòng cô dầng lên một sự tuyệt vọng và uất ức không thể diễn tả thành lời. Cô muốn thoát ra, muốn trốn khỏi cái ác mộng đen tối này, muốn gọi điện cho
Trạch Dương để kể hết sự thật, để anh đưa cô đi. Nhưng cô đã chậm mất một bước.
Cô run rẩy với điện thoại trong tay, ngón tay yếu ớt chạm vào màn hình, nhưng chưa kịp nhấn nút gọi thì Bạch Dương đã xuất hiện ngay sau lưng. Hắn tóm lấy điện thoại trong tay cô, mạnh tay giật lấy và đập nát nó trước mặt cô mà không nói một lời. Mảnh kính vỡ bắn tung tóe xuống sàn nhà, còn Liều Hạnh thì chỉ biết đứng nhìn, câm lặng trong nối kinh hoàng
Bạch Dương cười lạnh lùng, đôi mắt hẳn đầy vẻ châm biếm và nham hiểm. "Em tưởng em có thể trốn thoát khỏi tôi dễ vậy sao?" Hẳn hạ thấp giọng, giọng nói trầm đục khiến không gian xung quanh như ngưng đọng. "Em là của tôi rồi, Liễu Hạnh, đừng hòng ai cứu được em." Hắn chộp lấy cánh tay cô, kéo mạnh về phía mình, khiến cô không thể nào chống cự.
Những ngày sau đó là chuỗi ngày địa ngục không hồi kết. Bạch Dương giam giữ cô trong căn phòng kín, không cho cô ra ngoài, không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708549/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.