Bầu không khí trong phòng yên lặng đến mức căng thẳng. Liễu Hạnh ngồi ở phía đối diện, đôi mắt lo âu nhìn
Trạch Dương đang gục đầu xuống bàn. Anh thở dài một cách mệt mỏi, hai tay đan vào nhau, bóp nhẹ lên trán như đang cố gắng giải tỏa cơn đau đầu dai dẳng. Cô biết rõ anh đang cảm thấy vô cùng bế tắc, không chỉ vì những vấn đề bên ngoài mà còn vì tình thế khó xử giữa cô và anh trai anh, Bạch Dương.
Liều Hạnh cảm nhận được sự nặng nề trong không khí. Tình cảm của cô và Trạch Dương đã trải qua bao nhiêu khó khăn, và giờ đây cô không muốn trở thành nguyên nhân gây mâu thuấn giữa hai anh em. Nhưng rõ ràng, điều đó đang dần diễn ra. Cô cảm thấy mình như bị mắc kẹt giữa tình yêu và tình anh em của hai người đàn ông quan trọng nhất trong đời cô.
"Em xin lỗi, Trạch Dương..." - Giọng cô nhỏ nhẹ nhưng đầy hối lỗi - "Có phải vì em mà anh cảm thấy khó xử không? Vì em mà anh không biết phải làm sao trong chuyện này..."
Trạch Dương ngẩng đầu lên, đôi mắt mệt mỏi nhưng vẫn đầy dịu dàng. Anh vươn tay ra, nắm chặt lấy tay cô
"Không, không phải lỗi của em đâu, Liễu Hạnh," anh nói, giọng anh ấm áp nhưng chất chứa sự lo âu. "Chỉ là... anh không thể nào yên tâm để em ở lại đây một mình được. Em biết mà, chúng ta đã luôn ở bên nhau từ trước đến nay, như hình với bóng. Xa nhau dù chỉ một ngày thôi, anh cũng đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708546/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.