Trạch Dương vừa bước chân xuống Hồng Kông đã cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, khác xa những ngày trước khi anh rời đi. Hạo Huy cùng một số đàn em lâu năm đã đứng chờ sẵn, gương mặt ai nấy đều nghiêm túc và có phần lo lẳng. Khi Trạch Dương vừa tới, họ chào anh với một sự trang nghiêm hiểm có. Trạch Dương gật đầu chào lại, bắt tay Hạo Huy và ôm anh một cách thân mật như những năm về trước khi họ còn sát cánh cùng
nhau.
Hạo Huy mỉm cười mệt mỏi, vỗ vai Trạch Dương rồi nói: "Được rồi, mau lên xe đi. Ở đây không an toàn như trước kia đâu." Trạch Dương hơi nhíu mày khi nghe câu nói này, cảm nhận rõ ràng có điều gì đó không ổn. Anh bước lên xe với Hạo Huy, cả hai im lặng trong chốc lát khi xe bắt đầu rời đi.
Khi đã đi xa khỏi khu vực đón tiếp, Hạo Huy mở lời trước, giọng anh nặng nề hơn: "Anh biết em đang thắc mắc tại sao lại không an toàn, để anh nói rõ hơn. Sau khi em đi, tình hình ở đây ngày càng tệ. Anh phải quản lý cả một khu vực rộng lớn, và nhiều thế lực mới nổi đang tìm cách chiếm lấy những địa bàn của anh. Anh không còn trẻ để đối phó với bọn chúng như ngày xưa nữa. Mọi chuyện đang dần vượt quá khả năng của anh."
Trạch Dương im lặng lắng nghe, anh bắt đầu cảm nhận được sự phức tạp của vấn đề. "Vậy là anh gọi em về để xử lý chuyện này sao? Có phải băng nhóm nào đó đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708531/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.