Qua ngày hôm sau, Tiệp Trân vẫn đi làm bình thường với tâm trạng vui vẻ như mọi khi. Trong lòng cô, người chú
Trạch Dương luôn là một người đáng tin cậy, không có gì đáng nghi ngờ. Cô vẫn tin tưởng tuyệt đối vào chú mình, hoàn toàn không nghĩ đến khả năng anh có thể giấu cô bất cứ điều gì.
Trái lại, Trạch Dương lại cảm thấy lo lắng hơn về sự việc đềm hồm trước. Khi về nhà, anh đã vô tình chạm mặt
Tiệp Trân vừa bước ra khỏi nhà. Ngay khi bước vào trong, một mùi hương quen thuộc của cô vẫn phảng phất trong không khí. Mặc dù căn phòng không có dấu hiệu bị lục lọi hay bị phá hỏng, anh vẫn cảm thấy một chút bất an. Anh biết mình chưa kịp phi tang các gói ma túy và vũ khí sau khi hoàn thành nhiệm vụ tối qua.
Vội vàng, Trạch Dương gọi đàn em của mình mua một số món quà nhỏ rồi đặt sẵn trong phòng để tạo hiện trường giả. Anh lau dọn sạch sẽ những dấu vết còn lại, đảm bảo mọi thứ hoàn hảo như thể không có gì xảy ra.
Đến tối, khi Tiệp Trân về nhà, cô ngờ vực nhưng rồi tự trấn an rằng có lẽ mình chỉ hoang tưởng khi nhìn thấy những thứ lạ lẫm như súng và ma túy. Cô không hề hay biết, tất cả đã được Trạch Dương hoán đổi và che giấu kỹ càng-
Dù vậy, Trạch Dương vẫn cảm thấy không yên tâm. Mặc dù anh tin rằng nếu Tiệp Trân có phát hiện ra bí mật, cô cũng sẽ cố gằng bảo vệ anh, nhưng anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708527/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.