Những ngày tiếp theo, Tiệp Trân vẫn tiếp tục nhiệm vụ của mình, nhưng lần nào cô cũng gặp phải những thất bại khó hiểu. Cô không hiểu vì sao mọi kế hoạch đều bị bại lộ một cách nhanh chóng, làm cô cảm thấy nản lòng và mất tự tin vào khả năng của mình. Sự bất lực và lo lắng dần dần xâm chiếm tâm trí cô, khiến cô tự hỏi liệu có ai đó trong đội của mình đã phản bội, hay có một thế lực nào đó đang đứng sau tất cả những thất bại này.
Một buổi trưa nọ, Tiệp Trân bất ngờ về nhà sớm hơn thường lệ. Cô nghĩ rằng Trạch Dương sẽ ở nhà, nhưng khi bước vào, căn nhà hoàn toàn vắng lặng. Cảm giác mệt mỏi và chán nản sau chuỗi ngày thất bại khiến cô quyết định nằm nghỉ ngơi một chút trên chiếc sofa. Nhưng trong lúc nằm đó, cô bắt đầu nhớ đến mùi hương của Trạch Dương, cái mùi mà mỗi khi anh ở gần, cô đều cảm thấy yên tâm và bình yên lạ thường. Cô quyết định vào phòng ngủ của anh, nơi chứa đựng bao nhiêu kỷ niệm của cả hai.
Căn phòng của Trạch Dương vẫn toát lên vẻ ấm áp quen thuộc, với ánh đèn ngủ vàng nhạt và hương thơm nhẹ nhàng của nước hoa nam tính. Tiệp Trân năm dài trên chiếc giường của anh, cảm nhận sự ấm áp từ từng chiếc gối, từng chiếc chăn. Cô vô tình mở tủ quần áo của Trạch Dương ra và bắt đầu lướt tay qua những bộ quần áo của anh. Nhưng rồi, một chiếc áo treo trên móc rơi xuống đất. Cô cúi xuống nhặt nó lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708525/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.